Nếu chúng ta “tình cờ” nhìn thấy những con người đó ! Đừng ngần ngại nhìn nhận những con người đó là người-thân-cận của chúng ta. Và một khi chúng ta coi mình như là người thân cận của họ. Chẳng có điều gì ngăn cản chúng ta “đi và hãy làm” như người Samari “đưa họ về quán trọ của tình yêu thương và tha thứ”.
Chúa chỉ định bảy mươi hai người khác, và sai các ông cứ từng hai người một đi trước, vào tất cả các thành, các nơi mà chính Người sẽ đến. Người bảo các ông : “Lúa chín đầy đồng mà thợ gặt lại ít. Vậy anh em hãy xin chủ mùa gặt sai thợ ra gặt lúa về. Anh em hãy ra đi”.
Việc chọn nhóm bảy mươi hai người; chứ không phải nhóm mười hai; với lệnh truyền “hãy ra đi”… phải chăng Đức Giêsu muốn gửi đến một thông điệp rằng: công cuộc ra đi loan báo Tin Mừng là chuyện-không-của-riêng-ai !!!
Đang khi Thầy trò đi đường thì có kẻ thưa Người rằng : “Thưa Thầy, Thầy đi đâu, tôi cũng xin đi theo.” Người trả lời : “Con chồn có hang, chim trời có tổ, nhưng Con Người không có chỗ tựa đầu.” … “Ai đã tra tay cầm cày mà còn ngoái lại đàng sau, thì không thích hợp với Nước Thiên Chúa.”
Là một Kitô hữu; có nghĩa là chúng ta trở thành môn đệ của Đức Giêsu. Và để trở thành người môn đệ đích thực – theo như lời Linh Mục Cheveier : “chắc chắn chúng ta phải chấp nhận từ-bỏ-chính-mình ở một mức độ cần thiết. Nếu không… Vâng, nếu không, danh hiệu là người-môn-đệ-Đức- Giêsu-Kitô của chúng ta sẽ trở nên vô nghĩa”.
Ông Phêrô thưa : “Thầy là Đấng Kitô của Thiên Chúa.” Nhưng Người… nói : “Con Người phải chịu đau khổ nhiều, bị các kỳ mục, thượng tế cùng kinh sư loại bỏ, bị giết chết, và ngày thứ ba sẽ chỗi dậy.” Rồi Đức Giêsu nói với mọi người : “Ai muốn theo tôi, phải từ bỏ chính mình, vác thập giá mình hằng ngày mà theo.
Sẽ là tuyệt vời hơn nếu ta phản ảnh trung thực một Đức Giêsu; dám “từ-bỏ-chính-mình, vác thập giá mình hằng ngày”. Thập giá của tình yêu thương; “không vênh vang, không tự đắc, không làm điều bất chính, không tìm tư lợi, không nóng giận, không nuôi hận thù” và sẵn sàng “hy sinh mạng sống mình vì người mình yêu” !!!
Tôi nói cho ông hay : tội của chị rất nhiều, nhưng đã được tha, bằng cớ là chị đã yêu mến nhiều. Còn ai được tha ít thì yêu mến ít.” Rồi Đức Giêsu nói với người phụ nữ : “Tội của chị đã được tha rồi.” và … “Lòng tin của chị đã cứu chị. Chị hãy đi bình an.”