Chúng ta cũng tự vấn chính mình, những người có đôi mắt phục sinh, “Tôi có đang dùng năng lực của mình vào những giá trị vĩnh cửu hay đang phung phí tài năng và thời giờ vào những việc chóng qua? Chúng ta có một tương lai để hướng tới như Đức Giêsu nói với chúng ta, vậy chúng ta đã làm gì để đạt được tương lai ấy?
Việc Đức Giêsu đến và tìm nhà Dakêu – một người bị cho là quân tội lỗi – có gì để mà “càm ràm”… xầm xì bàn tán ! Nếu Đức Giêsu không “ở lại nhà ông ta” hôm đó. Vâng, làm sao có thể chứng kiến sự tự-thú-trước-bình-minh của Da-kêu ! “Nếu… nếu tôi đã chiếm đoạt của ai cái gì, tôi xin đền gấp bốn”…
Có một khoảnh khắc trong câu chuyện của Giakêu khi quý vị chứng kiến việc trao đổi ánh mắt giữa ông Giakêu với Đức Giêsu. Cái nhìn trao đổi đó cũng xảy mỗi khoảnh khắc trong mọi ngày của chúng ta. Chúng ta sẽ làm gì khi cảm nghiệm ánh mắt của Ngài nhìn chúng ta. Chúng ta có đang tìm kiếm Ngài không?
Tôi nói cho các ông biết : người này, khi trở xuống mà về nhà, thì đã được nên công chính rồi ; còn người kia thì không. Vì phàm ai tôn mình lên sẽ bị hạ xuống; còn ai hạ mình xuống sẽ được tôn lên.”
Sứ mạng loan báo Tin Mừng bất cứ thời buổi nào luôn là một sứ mạng đầy cam go và thách thức. Ba năm rao giảng Tin Mừng; Đức Giêsu cũng đã gặp không ít những thách thức và sự chống đối của người cùng thời. Sự thách thức và chống đối đến từ nhiều phía. Khi thì từ giới thế quyền. Lúc thì từ giới thần quyền.
Người thu thuế hướng ánh mắt ra khỏi bản thân để nhìn về Thiên Chúa. Ông cần ơn lành của Thiên Chúa và không tự mình đạt được. Ông ta hoàn toàn lệ thuộc vào Thiên Chúa và phó thác bản thân trong bàn tay Ngài. Hôm ấy, khi ông rời Đền Thờ thì những người khác cũng nhìn ông như vậy. Nhưng Đức Giêsu chỉ ra sự khác biệt mà họ không thể thấy – ông ta “về nhà thì được nên công chính”.
Chúa nói : “Anh em nghe quan toà bất chính ấy nói đó ! Vậy chẳng lẽ Thiên Chúa lại không minh xét cho những kẻ Người đã tuyển chọn, ngày đêm hằng kêu cứu với Người sao ? Lẽ nào Người bắt họ chờ đợi mãi ? Thầy nói cho anh em biết, Người sẽ mau chóng minh xét cho họ. Nhưng khi Con Người ngự đến, liệu Người còn thấy lòng tin trên mặt đất nữa chăng ?”
Là một Kitô hữu chúng ta có kinh nghiệm gì trong đời sống cầu nguyện ! Chúng ta cũng sẽ như Giacop, cất tiếng nói : “Con sẽ không buông Ngài ra, nếu Ngài không chúc phúc cho con” ! Thánh Augustin có nói : “Niềm tin làm phát sinh cầu nguyện, và cầu nguyện một khi đã phát sinh sẽ đem lại chắc chắn trong niềm tin”.