Lúc 9 giờ rưỡi sáng chúa nhật 1-4-2012, ĐTC Biển Đức 16 đã chủ sự nghi thức làm phép lá, rước lá và thánh lễ tưởng niệm cuộc thương khó của Chúa Giêsu, trước sự tham dự của hơn 60 ngàn tín hữu tụ tập tại Quảng trường Thánh Phêrô dưới bầu trời thoạt đầu bị mây phủ nhưng rồi trở thành nắng đẹp.
Bấy giờ, Đức Giê-su đi ra cùng với các môn đệ, sang bên kia suối Kít-rôn. Ở đó, có một thửa vườn, Người cùng với các môn đệ đi vào. Giu-đa, kẻ nộp Người, cũng biết nơi này, vì Người thường tụ họp ở đó với các môn đệ. Vậy, Giu-đa tới đó, dẫn một toán quân cùng đám thuộc hạ của các thượng tế và nhóm Pha-ri-sêu
Via Dolorosa. Có người dịch là Con Đường Đau Buồn. Người khác dịch là Con Đường Sầu Khổ, hoặc Con Đường Đau Đớn… Thật hợp lý khi hôm nay chúng ta để cho ký ức trở về Giêrusalem để đi lại con đường Chúa đã đi qua hầu có thể cảm nhận được sự sầu khổ và nỗi lòng của Thầy Chí Thánh Giêsu.
Thượng tế Cai-pha năm xưa đã chụp cái mũ “chính trị” lên đầu Chúa Giê-su để làm lợi cho ông ta, chứ đâu phải hoàn toàn là vì dân tộc ! còn con, nhiều khi con cũng đã lấy những cái mũ “trái đạo đức”, “sai nguyên tắc”… chụp lên đầu anh chị em mình …
Việc Đức Giêsu vào thành Giêrusalem đã khơi lên cho dân những ký ức tôn giáo. Sự kiện này này cũng nhắc nhớ họ về những gì đã xảy ra cho các ngôn sứ – chịu đau khổ và bị loại trừ vì sứ điệp của mình.
Chúa Giêsu nói : “Ta bảo thật các ngươi : mỗi lần các ngươi làm như thế cho một trong những anh em bé nhỏ nhất của Ta đây, là các ngươi đã làm cho chính Ta vậy” (Mt 25:40). Làm sao chúng ta có thể xoa dịu tâm hồn một em bé thiếu vắng tình cha mẹ?
Theo đúng kế hoạnh,Thiên Chúa đã “sai Con của Người đến thế gian…” Người Con đó chính là Đức Giêsu. Ngài đã trở nên người phàm và cư ngụ giữa thế gian như là dấu chỉ của lòng nhân hậu và tình yêu thương của Thiên Chúa.
Như dân Do Thái trong sa mạc, chúng ta cũng mở mắt nhìn, nhưng không phải nhìn biểu tượng con rắn trên cây gậy, nhưng là nhìn Đức Giêsu trên thập giá. Khi nhìn về Người, chúng ta cảm nhận được sự chữa lành tội lỗi và nhận ra Thiên Chúa đã yêu thương chúng ta biết dường nào.