Cả đêm, các thầy và các cha trong tu viện Thánh Đaminh canh thức bên cạnh thi hài thầy Martinô. Khi cái lạnh bao trùm cả thành phố, và khi tin thầy Martinô đã về với Chúa được loan ra, tất cả các đường phố chật ních từng trăm trăm người, họ kéo tới Tu viện Thánh Đaminh.
Đức Giêsu bảo : “Hãy chăm sóc chiên của Thầy. Thật, Thầy bảo thật cho anh biết : lúc còn trẻ, anh tự mình thắt lưng lấy, và đi đâu tuỳ ý. Nhưng khi đã về già, anh sẽ phải dang tay ra cho người khác thắt lưng và dẫn anh đến nơi anh chẳng muốn.” Người nói vậy, có ý ám chỉ ông sẽ phải chết cách nào để tôn vinh Thiên Chúa. Thế rồi, Người bảo ông : “Hãy theo Thầy.”
Thầy nhắm mắt cách nhẹ nhàng. Những lời kinh quen thuộc vọng bên tai thầy : “Thiên Chúa bởi Thiên Chúa, ánh sáng bởi ánh sáng… Vì loài người chúng tôi và để cứu rỗi chúng tôi, Người đã từ trời xuống thế. Bởi phép Đức Chúa Thánh Thần… bởi lòng Trinh Nữ Maria… và đã làm người…”
Đức Giêsu bảo ông Tôma : “Đặt ngón tay vào đây, và hãy nhìn xem tay Thầy. Đưa tay ra mà đặt vào cạnh sườn Thầy. Đừng cứng lòng nữa, nhưng hãy tin.” Ông Tôma thưa Người : “Lạy Chúa của con, lạy Thiên Chúa của con !” Đức Giêsu bảo : “Vì đã thấy Thầy, nên anh tin. Phúc thay những người không thấy mà tin !”
Đang lúc các bà sợ hãi, cúi gầm xuống đất, thì hai người kia nói : “Sao các bà lại tìm Người Sống ở giữa kẻ chết ? Người không còn đây nữa, nhưng đã chỗi dậy rồi. Hãy nhớ lại điều Người đã nói với các bà hồi còn ở Ga-li-lê, là Con Người phải bị nộp vào tay phường tội lỗi, và bị đóng đinh vào thập giá, rồi ngày thứ ba sống lại.”
Lúc họ đến gần Chúa Giêsu, họ thấy Người đã chết, nên không đánh dập ống chân Người nữa, tuy nhiên một tên lính lấy giáo đâm cạnh sườn Người; tức thì máu cùng nước chảy ra. Kẻ đã xem thấy thì đã minh chứng, mà lời chứng của người đó chân thật, và người đó biết rằng mình nói thật để cho các người cũng tin nữa.
Đối với Martinô, những năm ở tại tu viện thánh Đaminh qua đi thật nhanh. Điều đó không lạ gì, vì thầy luôn bận rộn. Đôi lúc nhìn vào các cha các thầy đang đọc Kinh Phụng vụ ở nhà nguyện, thầy thầm nghĩ : Mới ngày nào họ là những cậu bé đến để xin dâng mình cho Chúa trong Dòng Đaminh mà bây giờ họ đã trưởng thành, một số đã là những học giả nổi tiếng khắp miền Peru.
Trước lễ Vượt Qua, Đức Giê-su biết giờ của Người đã đến, giờ phải bỏ thế gian mà về với Chúa Cha. Người vẫn yêu thương những kẻ thuộc về mình còn ở thế gian, và Người yêu thương họ đến cùng. 2 Ma quỷ đã gieo vào lòng Giu-đa, con ông Si-môn Ít-ca-ri-ốt, ý định nộp Đức Giê-su.