Đức Giêsu chữa người bất toại ở bờ hồ Bếtsaiđa. Nếu chúng ta đặt mình vào vai bệnh nhân 38 năm, chúng ta mới thấy những người hạch hỏi anh thật độc ác.
Đức cha Giuse mời gọi cộng đoàn nhìn lên Thánh giá Chúa Giêsu, Đấng đã hiến mình vì yêu thương nhân loại, để từ đó, mọi người biết ăn năn sám hối về những yếu đuối lỗi tội và luôn biết trở về với Chúa khi lỡ phạm tội. Ngỏ lời với Gia Đình Truyền Tin, Ngài cũng mời gọi các em thuộc các mái ấm luôn lạc quan yêu đời để biến những khiếm khuyết, những đau khổ thành cơ hội khi kết hiệp với mầu nhiệm Thánh giá Chúa hầu sinh ơn ích thiêng liêng cho mọi người.
“Cứ gõ thì sẽ mở ra cho” (x. Mt 7,7) nên cứ hỏi đi thì sẽ được đáp lời. Nhưng để nghe được tiếng đáp ấy từ Thiên Chúa lại đòi hỏi khả năng sống tĩnh lặng trong tâm hồn. Khó chứ không phải dễ đâu em! Cần phải tập làm quen mới có thể yêu mến sự thinh lặng.
Bài trích Phúc Âm theo Thánh Gioan hôm nay trình bày hai cấp độ tin: tin vì thấy và tin vì nghe. Chúa Giêsu muốn người ta tin ở mức độ thứ hai.
Ngày 4/3/2024, ngày Quốc hội lưỡng viện Pháp họp để thông qua dự luật đưa “quyền” phá thai của phụ nữ vào Hiến pháp, Hàn lâm viện Tòa Thánh về Sự sống đã đưa ra tuyên bố ủng hộ sự phản đối của các Giám mục Pháp về việc xem phá thai là quyền hiến định. Tuyên bố nói rằng không thể có một “quyền” tước đi sự sống con người.
Chúa Nhật Tuần 4 Mùa Chay có thể được gọi là Chúa nhật màu hồng, vì Giáo hội hé mở cho chúng ta những lý do khiến chúng ta vui mừng. Phụng vụ mời gọi chúng ta hãy vui lên: “Anh em hãy vui lên với thành Giêrusalem, anh chị em là những người đang mang tang chế”. Phụng vụ khuyến khích chúng ta hãy vui lên, chúng ta muốn vui lắm, nhưng nhiều khi không vui được, vì còn gặp nhiều nỗi buồn phiền lo lắng, kể cả thất vọng nữa. Thực ra chẳng bao giờ chúng ta hết lo, hết khổ dưới hình thức này hay hình thức khác. Nhưng làm sao vui lên được?
Cuộc tử nạn và Phục Sinh của Đức Giê-su Ki-tô là một biến cố lịch sử. Và, khi nói tới biến cố lịch sử này, thánh Phao-lô có lời dạy rằng: “Đức Giê-su Ki-tô vốn dĩ là Thiên Chúa mà không nhất quyết duy trì địa vị ngang hàng với Thiên Chúa, nhưng đã hoàn toàn trút bỏ vinh quang mặc lấy thân nô lệ, trở nên giống phàm nhân, sống như người trần thế. Người lại còn hạ mình, vâng lời cho đến nỗi bằng lòng chịu chết, chết trên cây thập tự.” (x.Pl 2, 6-7)
“Như ông Mô-sê đã giương cao con rắn trong sa mạc, Con Người cũng sẽ phải được giương cao như vậy, để ai tin vào Người thì được sống muôn đời”.