Thánh Mônica đã phải buông bỏ sự kiểm soát và phó thác vào sự quan phòng của Thiên Chúa trên đời sống con mình, luôn sẵn sàng đón nhận bất cứ kế hoạch nào của Chúa dành cho ngài.
Ngày 26/8/2025, Bộ Phục vụ Phát triển Con người Toàn diện đã công bố chủ đề sứ điệp của Đức Thánh Cha Lêô XIV cho Ngày Hòa bình Thế giới năm 2026: “Bình an cho tất cả anh chị em: Hướng tới một nền hòa bình ‘không vũ trang và giải giới’”.
Trong đời sống gia đình, khó tránh khỏi những lúc xảy ra bất đồng: từ khác biệt quan điểm, hiểu lầm, cho đến những kỳ vọng chưa được đáp ứng. Nếu không biết cách xử lý, những điều này dễ khiến tình cảm giữa cha mẹ, con cái, vợ chồng hay anh chị em bị rạn nứt.
“Một khi chủ nhà đã đứng dậy và khoá cửa lại, mà anh em còn đứng ở ngoài, bắt đầu gõ cửa và nói : ‘Thưa ngài, xin mở cho chúng tôi vào !’, thì ông sẽ bảo anh em : ‘Các anh đấy ư ? Ta không biết các anh từ đâu đến !’ Bấy giờ anh em mới nói : ‘Chúng tôi đã từng được ăn uống trước mặt ngài, và ngài cũng đã từng giảng dạy trên các đường phố của chúng tôi.’ Nhưng ông sẽ đáp lại : ‘Ta không biết các anh từ đâu đến. Cút đi cho khuất mắt ta, hỡi tất cả những quân làm điều bất chính !’
Tha thứ không chỉ là một phần của đời sống Kitô hữu – mà là cốt lõi của đời sống ấy. Ngay từ khoảnh khắc tội lỗi xâm nhập vào thế gian qua Adam và Eva, nhân loại đã cần đến sự chữa lành, hòa giải và phục hồi. Bí tích Rửa tội thanh tẩy chúng ta khỏi tội nguyên tổ, nhưng chúng ta vẫn tiếp tục vật lộn với khuynh hướng phạm tội – sự nghiêng chiều dai dẳng về phía tội lỗi. Cuộc chiến nội tâm này khiến lời mời gọi tha thứ càng trở nên cấp bách và cần thiết cho sức khỏe thiêng liêng cũng như vận mệnh vĩnh cửu của chúng ta.
Không có sự yếu đuối trong sự dịu dàng của Chúa. Những vị thánh cao cả nhất, những người có nhiệt huyết và bản lãnh, họ không thiếu đức tính này, ngược lại, đức tính này giúp họ kiên định trong đức tin và trong bổn phận của họ với đất nước, với tha nhân.
Đi xa mới hiểu, nhà không chỉ là nơi ta sinh ra. Nhà là nơi có người chờ ta về, là nơi biết hết cả những phần xấu xí, yếu đuối của ta mà vẫn yêu thương. Nhà cũng là nơi mà ta có thể “xõa” nhất, không cần diễn, không cần cố, chỉ cần là chính mình.
Khi ấy, Đức Giê-su nói với các môn đệ rằng : “Thầy đã đến ném lửa vào mặt đất, và Thầy những ước mong phải chi lửa ấy đã bùng lên ! Thầy còn một phép rửa phải chịu, và lòng Thầy khắc khoải biết bao cho đến khi việc này hoàn tất !







