Tin mừng theo Thánh Mát-thêu: Mt 10, 7-15.
Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các Tông đồ rằng: “Các con hãy đi rao giảng rằng “Nước Trời đã gần đến”. Hãy chữa những bệnh nhân, hãy làm cho kẻ chết sống lại, hãy làm cho những kẻ phong cùi được sạch và hãy trừ quỷ. Các con đã lãnh nhận nhưng không thì hãy cho nhưng không. Các con chớ mang vàng bạc, tiền nong trong đai lưng, chớ mang bị đi đường, chớ đem theo hai áo choàng, chớ mang giày dép và gậy gộc, vì thợ thì đáng được nuôi ăn.
“Khi các con vào thành hay làng nào, hãy hỏi ở đó ai là người xứng đáng, thì ở lại đó cho tới lúc ra đi. Khi vào nhà nào, các con hãy chào rằng: “Bình an cho nhà này”. Nếu nhà ấy xứng đáng thì sự bình an của các con sẽ đến với nhà ấy. Nhưng nếu ai không tiếp rước các con và không nghe lời các con, thì hãy ra khỏi nhà hay thành ấy và giũ bụi chân các con lại. Thật, Thầy bảo các con: Trong ngày phán xét, đất Sô-đô-ma và Gô-mô-ra sẽ được xét xử khoan dung hơn thành ấy”.
SỰ QUAN PHÒNG CỦA THIÊN CHÚA
Khi loan báo Tin mừng, Chúa Giêsu trở nên nghèo khó đến nỗi “không có chỗ tựa đầu”. (Mt 8, 20). Vì vậy, Người cũng muốn các môn đệ trở nên nghèo khó và tin tưởng vào sự quan phòng của Thiên Chúa, khi thi hành sứ vụ loan báo Tin mừng. Chính niềm tin tưởng phó thác vào Thiên Chúa sẽ làm cho hạt giống Tin mừng trổ sinh nhiều bông hạt mà chúng ta không ngờ tới, như thánh Phaolô đã dạy : Tôi trồng, anh A-pô-lô tưới, nhưng Thiên Chúa mới làm cho lớn lên. (1 Cr 3, 6).