Tin Mừng theo thánh Mát-thêu: 9,27-31
27 Đang khi Đức Giê-su ra khỏi nơi đó, thì có hai người mù đi theo kêu lên rằng: “Lạy Con Vua Đa-vít, xin thương xót chúng tôi! “28 Khi Đức Giê-su về tới nhà, thì hai người mù ấy tiến lại gần. Người nói với họ: “Các anh có tin là tôi làm được điều ấy không? ” Họ đáp: “Thưa Ngài, chúng tôi tin.”29 Bấy giờ Người sờ vào mắt họ và nói: “Các anh tin thế nào thì được như vậy.”30 Mắt họ liền mở ra. Người nghiêm giọng bảo họ: “Coi chừng, đừng cho ai biết! “31 Nhưng vừa ra khỏi đó, họ đã nói về Người trong khắp cả vùng.
CON VUA ĐA-VÍT
Câu chuyện của hai người mù đến xin Đức Giê-su chữa lành bệnh tật gọi lại cho chúng ta nhiều điều suy nghĩ.
Lời kêu xin của họ thật đặc biệt, không giống như nhiều người khác kêu van, họ cất lên rằng “ Lạy Con Vua Đa-vít, xin xót thương chúng tôi!” rõ một điều Đức Giê-su không bao giờ nói lên mối liên hệ của Người với dòng dõi Vua Đa-vít, vậy mà hôm nay hai người mù cất tiếng vang lên lời minh chứng về gốc gác được tiên báo từ xa xưa của Đức Giê-su.
12 Khi ngày đời của ngươi đã mãn và ngươi đã nằm xuống với cha ông, Ta sẽ cho dòng dõi ngươi đứng lên kế vị ngươi – một người do chính ngươi sinh ra -, và Ta sẽ làm cho vương quyền của nó được vững bền.13 Chính nó sẽ xây một nhà để tôn kính danh Ta, và Ta sẽ làm cho ngai vàng của nó vững bền mãi mãi.14 Đối với nó, Ta sẽ là cha, đối với Ta, nó sẽ là con…16 Nhà của ngươi và vương quyền của ngươi sẽ tồn tại mãi mãi trước mặt Ta; ngai vàng của ngươi sẽ vững bền mãi mãi.” (II Sm 7,12-16). Như thế để ứng nghiệm lời của ngôn xứ Na-than, Đức Giê-su chính là vị vua kế vị ngai vàng mà Đức Chúa đã hứa với vua Đa-vít, một ngai vàng tồn tại mãi mãi. Người chính là Con của Thiên Chúa, và Thiên Chúa sẽ là Cha của Người.