Tin mừng theo Thánh Mát-thêu: Mt 13, 54-58
Khi ấy, Chúa Giêsu trở về quê quán Người, và giảng dạy người ta trong hội đường, khiến người ta ngạc nhiên và nói rằng: “Bởi đâu ông này được sự khôn ngoan và quyền làm phép lạ như vậy? Nào ông chẳng phải là con bác thợ mộc sao? Nào mẹ ông chẳng phải là bà Maria, và Giacôbê, Giuse, Simon, Giuđa chẳng phải là anh em ông sao? Và chị em ông, nào chẳng phải những người ở nơi chúng ta sao? Vậy bởi đâu ông được những sự ấy?” Và họ vấp phạm đến Người.
Nhưng Chúa Giêsu phán cùng họ rằng: “Không tiên tri nào mà không được vinh dự, trừ nơi quê quán và nhà mình”. Người không làm nhiều phép lạ ở đó, vì họ chẳng có lòng tin.
TÂM TÌNH GIỮ ĐẠO XỨNG ĐÁNG
Chúa Giêsu giảng đạo được khoảng ba năm, nhưng danh tiếng Người đã nổi khắp nơi. Vì vậy khi trở về quê hương, dân chúng ngạc nhiên về những phép lạ và sự khôn ngoan của Người; bởi họ biết rõ nguồn gốc của Người và, biết đâu họ cũng từng dạy dỗ Người khi Người nhỏ tuổi. Họ vấp phạm đến Người. Đó cũng là quy luật của tâm lý con người: “gần thường xa thương”.
Vậy, liệu cách sống đạo lâu năm của chúng ta có làm chúng ta có thành kiến hay “coi thường” đức tin của mình hay không ? Đó là thái độ lạnh nhạt khi chúng ta tham dự thánh lễ và lãnh nhận các bí tích. Vì thế chúng ta cần kiểm điểm lại đời sống đức tin của mình để vững tin và có tâm tình xứng đáng khi tham dự thánh lễ và lãnh nhận các bí tích.