Trước kỷ nguyên Kitô giáo ít lâu, các hoàng đế Rôma được coi như những bậc thần linh.
Thời kỳ Đức Giêsu nhập thể và sinh trưởng giữa lòng dân tộc Ítraen, bối cảnh xã hội, chính trị, tôn giáo trong xứ Paléttin cũng khá phức tạp do sự xuất hiện của đế quốc Rôma.
Thánh Kinh Cựu Ước được phân chia thành 4 loại văn chương: Ngũ thư, lịch sử, ngôn sứ và giáo huấn.
Có 4 nguồn văn được sử dụng trong các tác phẩm Cựu ước: nguồn văn Giavít, Êlôhít, Đệ Nhị Luật vàTư tế.
Khoảng năm 1.000, vua Đavít đánh chiếm Giêrusalem và biến thành này thành thủ đô của vương quốc. Con vua Đavít là Salômôn sau này lên kế vị đã tổ chức đời sống xã hội và chính trị trong vương quốc này.
Phương pháp phân tích (phê bình) lich sử xuất hiện từ thế kỷ thứ 18 đã bá chủ nghành chú giải Thánh Kinh từ đó, và tiếp tục ảnh hưởng đến việc chú giải Thánh Kinh hiện đại.
Có hai nghĩa chính của Thánh Kinh là nghĩa văn tự và nghĩa thiêng liêng.
Chỉ lý luận mà thôi thì không thể hiểu trọn vẹn các biến cố và sứ điệp được kể lại trong Kinh Thánh.