Hôm nay, con lại trở về ngôi làng yêu dấu, cánh đồng lúa đã chín vàng sẵn cho mùa gặt. Tất cả vẫn còn đây, đôi gánh chè và chiếc bảng con với những vạch dài kỉ niệm, nhưng mẹ con thì đã không còn nữa. Mẹ đã đi đến một nơi xa, sau khi đã nuôi các con khôn lớn nên người…
Tôi sợ ngày Lễ của Mẹ Mother Day từ khi tôi còn nhỏ, vì tôi chào đời chưa bao lâu, tôi bị mẹ tôi vứt bỏ… Bà hiệu trưởng cho tôi biết, nửa năm một lần mẹ tôi xin nghỉ đi miền Bắc thăm họ hàng, chả ai biết họ hàng nào, chỉ thấy mỗi khi về bà vui lắm. Hóa ra, Mẹ tôi, người mẹ đã vứt bỏ tôi, đã vẫn cứ đến thăm tôi, thậm chí có thể bà đã từng tham dự lễ tốt nghiệp của tôi.
Tôi may mắn được tham dự lớp “Kỹ Năng Làm Cha Mẹ” được tổ chức tại Trung Tâm Mục Vụ Giáo Phận – số 6 bis, Tôn Đức Thắng; Quận 1, vào ngày thứ Bảy; từ 14h00 đến 17h00. Khóa học đã giúp tôi thay đổi rất nhiều về nhận thức. Đặc biệt là nhận ra vai trò quan trọng của cha mẹ công giáo trong việc giáo dục con cái. Chắc chắn; khóa học đã giúp tôi và các học viên áp dụng được nhiều điều hữu ích trong cuộc sống; trong gia đình; giáo xứ và xã hội.
Trong số những bạn bè thân thiện, có được bao tình bạn còn bám trụ lại sau sự bào mòn của thời gian và những bất trắc của cuộc sống ? Chỗ nương tựa chính là gia đình. Cho nên ước gì mỗi gia đình tìm được cách sống hạnh phúc ngay trong giây phút hiện tại. Mỗi gia đình có phong cách riêng và cần có một vài liều lượng hài hước như là điều không thể thiếu. Nếu các thành viên coi những chuyện không tránh khỏi xảy ra thường nhật là quá nghiêm trọng, thì một bầu không khí ngột ngạt sẽ đến một cách nhanh chóng.
Chợt thót lòng. Bao năm rôì mà mẹ vẫn thế. Vẫn gánh nặng hai vai… Vẳng lại trong con là câu hát ngày thơ ấu: “Ước gì em hoá làm mây. Em che cho mẹ cả ngày bóng râm”. Con cũng chỉ ước là một bóng mây bé nhỏ, dịu dàng che cho mẹ một khoảng trời bình yên thôi. Mẹ ơiiiiii!