Nó ở với ông bà từ nhỏ. Bà đã thay mẹ chăm sóc nó từng li từng tí khi ba mẹ đi làm. Hằng ngày bà đưa nó đi học ở trường mẫu giáo gần nhà và đón nó về. Buổi chiều bà ngồi đưa võng và hát ru cho nó ngủ suốt cả buổi. Nó dễ dàng thiếp đi trong từng lời ru thân thương ấy, nhưng sẽ thức giấc ngay nếu bà rời khỏi.
Trong thời đại ngày nay, chúng ta luôn phải đặt ra nhiều câu hỏi trước những hiện tượng nhức nhối: Tại sao các vụ ly hôn tăng? Tại sao vừa lấy nhau đã ly dị? Tại sao ngày càng có nhiều trẻ em phạm pháp? Tại sao bọn trẻ lại tự kỷ và có những hành vi điên rồ?... Cần làm gì để có thể duy trì và phát triển gia đình truyền thống trong tình cảnh như vậy?
Tôi được sinh ra và lớn lên ở miệt cù lao sông nước miền Tây. Gia đình không khá giả. Có cha mẹ, một chị gái và ba anh trai. Là con út nên tôi được thương nhiều hơn các anh chị. Vì nhà nghèo nên cha mẹ phải tảo tần sớm hôm lo cho chúng tôi ăn học. Ngày đó tôi còn nhỏ, không hiểu hết được gia cảnh nên hay đòi hỏi mua món này món kia, nhưng cha mẹ cũng cố gắng làm thêm nhiều việc để đáp ứng nhu cầu của tôi.
Hôn nhân xuất phát từ tình yêu. Tình yêu thì mù quáng. Vì vậy hôn nhân là trường học dành cho người mù. – Tình yêu đúng là mù quáng nhưng hôn nhân là liều thuốc làm sáng mắt ra. – Lập gia đình cũng giống như đi nhà hàng với bạn bè – bạn gọi món của bạn và khi thấy món của người khác, bạn ước gì lúc nãy mình gọi món đó.
Lewis Lawes cai ngục nhà tù Sing Sing. Khi ông về hưu, nhà tù biến thành một tổ chức nhân đạo. Những người nghiên cứu cơ chế làm việc ở đó cho rằng Lewis Lawes là người có công làm cho nó thay đổi. Nhưng khi có ai hỏi về điều này thì ông trả lời : – Những gì tôi làm được, tất cả đều nhờ Catherine, người vợ tuyệt vời của tôi! Nàng được chôn cất ngay bên ngoài bức tường nhà tù.
Đêm nay giao thừa ngồi tính sổ, Hai bàn tay chẳng đủ đếm tội khiên, Ôi lạy Chúa, Chúa ơi con yếu đuối, Một đời con tay trắng vẫn hoàn không… Chúa ơi, sao chẳng hề trách móc, Lại đổ ơn mưa móc mùa xuân. . .
Lạy Chúa ! lại một ngày sắp qua, tạ ơn Ngài đã ban cho chúng con một ngày, tạ ơn Chúa đã cho con cảm nhận được hạnh phúc dù vẫn phải sống trong nỗi lo toan và vất vả của hôm nay… Và như vậy, lạy Chúa, xin cho chúng con sẵn sàng vác thập giá mỗi ngày, như một món quà tình yêu của Chúa