Nồi bánh bắt đầu sôi ùng ục, nước cạn dần, bố tôi chế thêm nước lạnh vào để bánh được dẻo, rền và không bị lại gạo. Khi mở vung ra, mùi bánh bốc lên mỗi lúc một đượm hơn, thơm hơn. Anh em tôi đưa mũi lên hít hà cho no căng lồng ngực, tưởng chừng như vậy là sẽ no luôn cả dạ dày.