Tết Này Không Bánh Mứt

Rời thành phố hơn 8 triệu dân với nắng ấm quanh năm, tôi đến với xứ sở của tuyết, của băng và vỏn vẹn hơn 5 triệu dân. Ngày tôi đi, thành phố mưa, ngập những con đường, trắng đất trắng trời. Cơn mưa tháng bảy – nước mắt vợ chồng Ngâu. Ở nơi này, dù có bao mùa tháng 7 qua đi thì tôi vẫn sẽ không có được những cơn mưa như thế nữa.

“Đại Ca” Và Đội Lân Nhí

Một tháng trước trung thu, tôi trịnh trọng thông báo rằng sẽ tổ chức một đội múa sư tử. Cả lũ mắt tròn mắt dẹt không tin vì tất thảy đều đang ở tuổi “vắt mũi chưa sạch”, đứa to đầu nhất chưa tròn 13 tuổi, con nhóc thủ lĩnh là tôi cũng chỉ mới 10 tuổi, làm sao múa sư tử cho ra dáng? Nhưng “đại ca” đã quyết, cả đám phải nghe theo.

Bàn Tay Của Mẹ

mehien1Đây là lần  đầu tiên chàng thanh niên mới khám phá đôi tay mẹ  mình, đôi bàn tay nhăn nheo và đầy những vết bầm  đen. Những vết bầm làm đau nhức đến nỗi bà đã rùng mình khi được lau bằng nước. Lần đầu tiên trong đời, chàng thanh niên nhận thức ra rằng, chính từ đôi bàn tay giặt quần áo mỗi ngày này đã giúp trả học phí cho chàng.

Cha Mẹ Bận Gì Suốt Quãng Đời Thơ Ấu Của Con?

chuctetTrong suốt cuộc đời của chúng lớn lên và ngay cả bây giờ thì vợ chồng chúng tôi sắp xếp để luôn có mặt một người ở nhà, không đi làm để mà lo cho chúng; từng đứa một.   Để được như vậy thì gia đình chúng tôi cũng sống trong vất vả và chật vật lắm! Vì trong xã hội của ngày nay gia đình muốn có cuộc sống vừa đủ xài thì phải cần cả hai cùng đi làm, cần hai đầu lương thì mới đủ để trang trải.

Những Món Quà Đổi Thay Theo Cuộc Đời

Ngày xưa khi chúng tôi còn bé, nhà còn nghèo, mẹ và cô hàng xóm thường cặm cụi đan áo váy mùa đông. Ngày ấy bàn tay mẹ đến là khéo, biết móc những chiếc găng tay nhỏ xíu, rồi bít tất, khăn, mũ… Cô hàng xóm mộc mạc đan cho tôi chiếc váy dài ấm áp. Giờ nghĩ lại, đó là những món quà “của một đồng công một nén” đầu tiên tôi được nhận trên đời.

Kinh Tối

jesusfamily1Nắng chiều sắp tắt. Gió loạt xoạt thổi vào ngôi nhà tranh lặng lẽ. Cứ mỗi lần đón gió chiều, nó lại thấy nhớ quê da diết. Nó nhớ những ngày cả đại gia đình quây quần trong giờ kinh tối. Đó là những ngày êm đềm và đầm ấm nhất trong hoài niệm tuổi thơ của nó. Bất chợt nó nghe như trong gió có mùi hương trầu thoang thoảng, nhè nhẹ, dặt dìu, mà dai dẳng, mà gần gũi …