Mùa Chay với Đức Gioan Phaolô II: Thứ Ba tuần II
Phục Vụ Để Cai Trị
Tôi hỏi bạn lần nữa: có lẽ bạn không tới đây để xác tín một lần cho tất cả rằng làm lớn là phục vụ? Sự phục vụ này chắc chắn không phải là một tình cảm nhân loại thuần túy. Cộng đoàn môn đệ Chúa Kitô cũng không phải là một cơ quan tự nguyện hay một nhóm trợ giúp xã hội. Quan niệm phục vụ như vậy sẽ hàm ý việc hạ thấp tới mức độ “tinh thần của thế tục”. Không! ở đây chúng ta đề cập tới một điều gì hơn thế. Tính triệt để, phẩm chất và định mệnh của “sự phục vụ” này mà tất cả chúng ta đã được kêu gọi, phải được nhìn trong bối cảnh ơn cứu chuộc nhân loại. Vì chúng ta đã được tạo dựng, chúng ta đã được kêu gọi, chúng ta đã được tiền định, trước hết và quan trọng nhất, là để phục vụ Thiên Chúa, trong hình ảnh Chúa Kitô, Đấng là Chúa của mọi thụ tạo, là trung tâm của vũ trụ và của lịch sử, đã bày tỏ vương quyền của Người qua sự vâng phục cho đến chết, và đã được vinh quang trong sự phục sinh. (x. LG, 36). Nước trời được thực hiện nhờ sự phục sinh này, vốn là sự viên mãn và là thước đo tất cả mọi sự phục vụ của con người, sự phục vụ này không thực hiện nhờ quyền bính, sức mạnh hay tiền bạc. Mỗi người trong chúng ta được mời gọi hoàn toàn sẳn sàng đi theo Chúa Kitô, Đấng “đã đến không phải để được phục vụ, nhưng để phục vụ”.
Để phục vụ; để là người cho người khác.
Đây cũng là chân lý của Thánh tông đồ Phaolô đã giảng dạy một cách rất hung hồn…
“ Dựa vào ân sủng Thiên Chúa đã ban cho tôi, tôi xin nói với từng người trong anh em: đừng đi quá mức khi đánh giá mình, nhưng hãy đánh giá mình cho đúng mức, mỗi người tùy theo lượng đức tin Thiên Chúa đã phân phát cho” (Rm 12:3).
[youtube]R5r86JjPEts[/youtube]
Và thánh tông đồ nói thêm: “Chúng ta có những ân sủng khác nhau” (Rm 12:6).
Đúng vậy! bạn cần biết rõ những ân sủng Thiên Chúa đã ban cho bạn trong Chúa Kitô. Bạn cần biết rõ ân sủng bạn đã nhận được trong chính kinh nghiệm của đời sống gia đình và đời sống giáo xứ, trong việc cộng tác với người khác, và trong việc phát triển những phong trào có đặc sủng, nhờ đó bạn có thể trao tặng ân sủng cho người khác; như vậy là làm phong phú sự hiệp thông và động lực truyền giáo của Giáo hội, làm chứng nhân cho Chúa Kitô nơi láng giềng và nhà trường, đại học và xưởng máy, những nơi làm việc và giải trí,… đóng góp vào ích chung, như những người tôi tớ có kinh nghiệm về sự tăng trưởng trong nhân loại, kinh nghiệm về phẩm giá và sự liên đới… Đây là điều thánh tông đồ dạy chúng ta. Điều ngài nói không chỉ là một giáo huấn, mà là một lời kêu gọi mạnh mẽ. “Lòng bác ái không được giả hình giả bộ. Anh em hãy gớm ghét điều dữ, tha thiết với điều lành; thương mến nhau với tình huynh đệ, coi người khác trọng hơn mình; nhiệt thành, không trễ nải; lấy tinh thần sốt sắng mà phục vụ Chúa. Hãy vui mừng vì có niềm hy vọng, cứ kiên nhẫn lúc gặp gian truân, và chuyên cần cầu nguyện. Hãy chia sẻ với những người trong dân thánh đang lâm cảnh thiếu thốn, và ân cần tiếp đãi khách đến nhà” (Rm 12:9-13).