Ngày 01-06-2025, Chúa Nhật Lễ Chúa Thăng Thiên

Kết thúc Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Lu-ca (Lc 24,46-53)

Khi ấy, Đức Giê-su hiện ra với các môn đệ và nói : “Có lời Kinh Thánh chép rằng : Đấng Ki-tô phải chịu khổ hình, rồi ngày thứ ba, từ cõi chết sống lại ; phải nhân danh Người mà rao giảng cho muôn dân, bắt đầu từ Giê-ru-sa-lem, kêu gọi họ sám hối để được ơn tha tội. Chính anh em là chứng nhân về những điều này.

“Phần Thầy, Thầy sẽ gửi cho anh em điều Cha Thầy đã hứa. Còn anh em, hãy ở lại trong thành, cho đến khi nhận được quyền năng từ trời cao ban xuống.” Sau đó, Người dẫn các ông tới gần Bê-ta-ni-a, rồi giơ tay chúc lành cho các ông. Và đang khi chúc lành, thì Người rời khỏi các ông và được đem lên trời. Bấy giờ các ông bái lạy Người, rồi trở lại Giê-ru-sa-lem, lòng đầy hoan hỷ, và hằng ở trong Đền Thờ mà chúc tụng Thiên Chúa.

Gợi ý suy niệm

Hôm nay lễ Chúa Giêsu lên trời kết thúc cuộc đời ở trần gian theo như những gì Kinh thánh đã tiên báo.
Theo cái nhìn của thánh Luca, thì “Thời kỳ Israel” đã nhường chỗ cho “Thời kỳ Đức Kitô”.
Giờ đây, “Thời kỳ của Đức Kitô” lại nhường chỗ cho “Thời kỳ của Giáo hội”.

Bài đọc Tin Mừng trích trong tác phẩm cuối của Tin mừng Luca, chứa đựng trình thuật đầu tiên của Luca về biến cố lên trời. Ở đây Thăng thiên được trình bày như được xảy ra vào Chúa nhật phục sinh.
Đức Chúa phục sinh cho các Tông đồ thấy Kinh thánh đã tiên báo về Đức Kitô phải chịu đau khổ và sống lại như thế nào.

Khi hiện ra với các Tông đồ, Đức Giêsu đã trao cho các ông sứ vụ rao giảng Tin mừng bắt đầu từ Giêrusalem cho đến tận cùng trái đất và phải làm chứng cho Ngài nơi muôn dân nước. Đồng thời Ngài cũng hứa sẽ ban Chúa Thánh Thần đến cùng họ. Sau khi đã căn dặn các môn đệ nhiều điều, Đức Giêsu lên trời trước mặt các ông. Họ vui mừng trở về Giêrusalem để chờ đợi Chúa Thánh Thần.

Lễ Thăng thiên được xem như đỉnh điểm của đời sống Đức Giêsu và là khởi điểm sứ vụ của Giáo hội. Do đó, mọi thành viên trong Giáo hội phải tích cực thi hành sứ vụ này bằng đời sống chứng nhân trước mặt mọi người.

Ý nghĩa việc lên trời Việc lên trời của Đức Giêsu có hai ý nghĩa, đó là giai đoạn rao giảng của Đức Giêsu đã qua, đã chấm dứt và mở ra một kỷ nguyên mới cho Giáo hội.

Một giai đoạn đã qua. Ý nghĩa trọng đại của việc Đức Giêsu lên trời là sự cứu chuộc mà Ngài đã thực hiện cho loài người qua cái chết đền tội và sống lại của Ngài đã hoàn thành và viên mãn cho đến đời đời.
Đức Giêsu đã làm xong công việc cứu chuộc, đã hoàn thành sứ mạng Cha Ngài đã trao phó là cứu chuộc nhân loại tội lỗi, bằng chính cái chết đền tội trên thập giá và đã sống lại để cho những ai đặt niềm tin nơi Ngài được sự sống đời đời. Sự cứu chuộc ấy đã hoàn toàn đầy đủ cho đến muôn đời. Và như vậy, đã chấm dứt thời kỳ mà niềm tin của các môn đệ đặt vào một Thầy bằng xương bằng thịt, vào sự hiện diện của thân thể Thầy. Từ nay, các môn đệ sẽ liên kết với một Đấng Thầy đời đời vượt thời gian và không gian.

Khởi đầu một kỷ nguyên mới. Kế hoạch của Thiên Chúa được ghi trong Sách thánh không chấm hết cùng với cái chết, phục sinh và lên trời vinh hiển của Đức Giêsu, mà còn tiếp tục trong Hội thánh. Sứ điệp Tin mừng được hoạch định “cho muôn dân”, được rao giảng bắt đầu từ Giêrusalem. Một giai đoạn lịch sử cứu độ được hoàn tất. Mới kỷ nguyên mới được chuẩn bị, kỷ nguyên đi gieo rắc Tin mừng bắt đầu từ Giêrusalem cho đến tận cùng trái đất. Thật là nghịch lý! Đức Giêsu rời khỏi họ, thế mà họ không buồn phiền. Các môn đệ ra về trong sự vui mừng chứ không phải tấm lòng sầu muộn, vì họ biết rằng từ nay không có gì có thể ngăn cách mình với người Thầy của mình.

Chúng ta hãy bắt chước các Tông đồ khi chia ly với Thầy mình thay vì buồn sầu, chán nản, các ngài hớn hở vào đời làm nhiệm vụ được giao phó vì các ngài thâm tín rằng phải sống ở trần gian một ít lâu, nhưng hy vọng chắc chắn đợi ngày tái ngộ với Thầy mình trên quê trời.

Với biến cố lên trời hôm nay, cuộc đời trần thế của Chúa được khép lại.
Và cũng với biến cố hôm nay, một sứ mệnh mới được mở ra, mở ra cho các tông đồ thuở xưa và mở ra cho chúng ta hôm nay.
Chính sự đan kết ý nghĩa này, mời gọi chúng ta suy niệm mầu nhiệm Thăng Thiên của Chúa một cách nghiêm chỉnh hơn và đồng thời chúng ta cũng phải lưu tâm đến trách nhiệm thừa sai của chúng ta.

Thăng thiên là mầu nhiệm Chúa Giêsu được tôn vinh cách công khai.
– Thực ra thì Chúa Giêsu đã được tôn vinh ngay từ khi Phục sinh nhưng tầm nhìn của các môn đệ chưa vươn tới.
– Phải cần một thời gian với với sự hiện ra của Chúa, các môn đệ mới được sáng con mắt ra. Sau đó qua mầu nhiệm Thăng Thiên, các tông đồ mới thực sự thấy Chúa Giêsu được tôn vinh như thế nào.
Như vậy, việc Thăng Thiên chỉ là sự chia tay vắng mặt của một con người mà các môn đệ có thể nhìn bằng mắt, bắt bằng tay chứ không phải là một sự vắng mặt hoàn toàn trên cõi đời này, bởi vì ngay trước khi về trời Chúa Giêsu đã khẳng định một cách hết sức rõ rệt: “Thầy sẽ ở với anh em mọi ngày cho đến tận thế” (Mt 28,20).

Chúa ở như thế nào?
Chắc không phải như trước dây. Trước Chúa đã ở giữa các môn đệ của Ngài. Suốt ba năm trời như thế. Hiện diện gần gũi, xương thịt, đến nỗi tông đồ Gioan đã phải nói lên: “Chúng tôi đã sờ thấy Ngôi Lời hằng sống” (1Ga 1,1). Phêrô cũng phải xác nhận trước cộng đoàn những người Do Thái: “Chúng tôi đã được cùng ăn cùng uống với Người” (Cv 10,41). Sự hiện diện như thế quả là rất cụ thể. Lịch sử cũng đã xác nhận. Đây không còn phải là một vấn đề phải tranh cãi.
Những với sự việc lên trời hôm nay, chúng ta thấy rõ, sự hiện diện cụ thể như thế không còn hay nói đúng hơn: không cần nữa.
Và hôm nay, với biến cố lên trời Chúa đã đổi cách thức hiện diện của Ngài: Đổi từ hữu hình sang vô hình. Đổi từ cuộc sống xác thịt sang cuộc sống thần linh, đổi để Người có thể hiện diện rộng lớn hơn, phổ quát hơn.

Vâng! Nhờ có sự hiện diện này mà cuộc sống của các tông đồ sau đó đã hoàn toàn đổi mới.

Bây giờ đến lượt chúng ta. Việc Đức Giêsu lên trời và những lời Ngài truyền dạy phải làm cho chúng ta có một cái nhìn đúng đắn hơn đối với trời và đối với đất. Đức Giêsu lên trời. Điều đó dạy ta biết ngoài cõi đời này, còn có một nơi chốn khác. Ngoài cuộc sống này còn có một cuộc sống khác. Ngoài những giá trị đời này còn có những giá trị khác. Trời là niềm hi vọng của con người. Con người không còn bị trói chặt vào trần gian. Định mệnh của con người không phải chỉ là đớn đau sầu khổ. Số phận con người không phải sinh ra để rồi tàn lụi. Trời cho con người một lối thoát. Trời mở ra cho con người một chân trời hạnh phúc. Tuy nhiên, trời không phải xây dựng trong mây trong gió, nhưng được xây dựng trong cuộc sống trần gian. Trời không phải là cõi mơ mộng viễn vông, nhưng đã bắt đầu ngay trong thực tế cuộc đời hiện tại.

Cầu nguyện

Lạy Chúa Giêsu, khi về trời, Chúa đã không có bỏ chúng con, nhưng Chúa hằng yêu thương nuôi dưỡng và ở lại với chúng con qua bí tích Thánh Thể. Chúa cũng luôn hướng dẫn dìu dắt chúng con qua Lời Chúa. Xin cho chúng con biết siêng năng đón nhận Lời Chúa và Thánh Thể để nhờ đó, cuộc sống của chúng con luôn có Chúa đồng hành. cùng với Chúa, chúng con ra đi với anh em chúng con. Amen.