Ngày 31.7.2022: Kho tàng lòng mến và tình bác ái

 

Tin Mừng theo thánh Luca: Lc 12, 13-21

Khi ấy, có người trong đám đông thưa cùng Chúa Giêsu rằng: “Lạy Thầy, xin Thầy bảo anh tôi chia gia tài cho tôi”. Người bảo kẻ ấy rằng: “Hỡi người kia, ai đã đặt Ta làm quan xét, hoặc làm người chia gia tài cho các ngươi?” Rồi Người bảo họ rằng: “Các ngươi hãy coi chừng, giữ mình tránh mọi thứ tham lam: vì chẳng phải sung túc mà đời sống được của cải bảo đảm cho đâu”.

Người lại nói với họ thí dụ này rằng: “Một người phú hộ kia có ruộng đất sinh nhiều hoa lợi, nên suy tính trong lòng rằng: ‘Tôi sẽ làm gì đây, vì tôi còn chỗ đâu mà tích trữ hoa lợi?’ Ðoạn người ấy nói: ‘Tôi sẽ làm thế này, là phá các kho lẫm của tôi mà xây những cái lớn hơn, rồi chất tất cả lúa thóc và của cải tôi vào đó, và tôi sẽ bảo linh hồn tôi rằng: “Hỡi linh hồn, ngươi có nhiều của cải dự trữ cho nhiều năm: ngươi hãy nghỉ ngơi, ăn uống vui chơi đi”. Nhưng Thiên Chúa bảo nó rằng: ‘Hỡi kẻ ngu dại, đêm nay người ta sẽ đòi linh hồn ngươi, thế thì những của ngươi tích trữ sẽ để lại cho ai?’ Vì kẻ tích trữ của cải cho mình mà không làm giàu trước mặt Chúa thì cũng vậy”.

KHO TÀNG LÒNG MẾN VÀ TÌNH BÁC ÁI

Khi tôi chết đi, những gì tôi dùng thì đã hết, những gì tôi để lại thì người khác dùng, tôi chỉ mang theo được những gì tôi đã cho. Dùng dụ ngôn người phú hộ chỉ lo làm giàu của cải vật chất, Đức Giêsu nhắc nhở chúng ta về sự phù vân của kiếp người và chỉ ra đâu là kho tàng đích thật.

Cuộc sống con người nay còn mai mất. Chúng ta không thể làm chủ được cái chết của mình. Vậy những của cải tích trữ được sẽ theo chúng ta đến bao giờ? Kho tàng đích thật của con người không phải ở trần gian mà ở trong Thiên Chúa. Kho tàng ấy được xây dựng bằng lòng mến Chúa và tình bác ái đối với tha nhân.