Bài Thương Khó: Lc 23, 1-49
{…}
Bấy giờ Philatô triệu tập các thượng tế, các thủ lãnh và dân chúng lại, rồi bảo họ:
“Các ngươi đã nộp cho ta người này như một kẻ xúi giục dân làm loạn, nhưng đây ta đã tra xét trước mặt các ngươi, và ta không thấy người này phạm tội nào trong những tội các ngươi tố cáo. Cả vua Hêrôđê cũng thấy như vậy, vì ta đã cử các ngươi đến nhà vua và nhà vua cũng không thấy có chi đáng tội chết cả. Vậy ta sẽ cho sửa phạt, rồi tha đi”.
Mỗi dịp lễ, quan tổng trấn phải phóng thích cho họ một người tù. Vậy toàn dân đồng thanh kêu lên:
“Hãy giết người này, và tha Baraba cho chúng tôi”.
Tên này vì dấy loạn trong thành và giết người, nên đã bị tống ngục. Nhưng Philatô muốn tha Chúa Giêsu, nên lại nói với dân chúng. Nhưng chúng càng la to hơn và nói:
“Hãy đóng đinh nó, hãy đóng đinh nó vào thập giá!”
Lần thứ ba, quan lại nói với dân chúng:
“Người này đã làm gì xấu? Ta không thấy nơi ông ấy có lý do để lên án tử hình. Vậy ta sẽ trừng phạt, rồi tha đi”.
Chúng lại la lớn tiếng, nhất định đòi đóng đinh Người vào thập giá, và tiếng la hét của chúng càng dữ dội hơn. Philatô liền tuyên án theo lời chúng yêu cầu. Vậy quan phóng thích tên đã bị cầm tù vì dấy loạn và giết người, là kẻ mà chúng đã xin tha, còn Chúa Giêsu thì quan trao phó để mặc ý chúng.
…
VÂNG PHỤC VÀ TIN TƯỞNG VÀO THIÊN CHÚA
“Lạy Cha, Con phó linh hồn Con trong tay Cha.” Đức Giêsu vô tội nhưng đã phải chịu một bản án bất công. Trên cây thập giá với muôn vàn nỗi nhục nhã và sự khiêu khích, Người vẫn một lòng vâng phục và đặt trọn niềm tin vào Chúa Cha. Người không chỉ là Đấng Cứu Độ, mà còn nêu gương cho nhân loại về lòng vâng phục và tin tưởng vào Thiên Chúa.
Đức Giêsu đã thật sự chết với bản tính nhân loại của mình. Người tôn trọng quy luật của cuộc sống nhân sinh chứ không phá hủy nó. Qua Người, chúng ta hiểu rằng, cái chết thể lý là điều không ai tránh khỏi. Tuy nhiên, với niềm tin vào Chúa Giêsu Phục sinh, chúng ta không chết muôn đời nhưng sẽ được Thiên Chúa cho phục sinh giống như Đức Giêsu vậy.