Tin Mừng theo thánh Mác-cô: Mc 8, 27-33
Khi ấy, Chúa Giêsu cùng các môn đệ đi về phía những làng nhỏ miền Cêsarê thuộc quyền Philipphê. Dọc đường, Người hỏi các ông rằng: “Người ta bảo Thầy là ai?” Các ông đáp lại rằng: “Thưa là Gioan tẩy giả. Một số bảo là Êlia, một số khác lại cho là một trong các vị tiên tri”. Bấy giờ Người hỏi: “Còn các con, các con bảo Thầy là ai?” Phêrô lên tiếng đáp: “Thầy là Ðấng Kitô”.
Người liền nghiêm cấm các ông không được nói về Người với ai cả. Và Người bắt đầu dạy các ông biết Con Người sẽ phải chịu đau khổ nhiều, sẽ bị các kỳ lão, các trưởng tế, các luật sĩ chối bỏ và giết đi, rồi sau ba ngày sẽ sống lại. Người công khai tuyên bố các điều đó. Bấy giờ Phêrô kéo Người lui ra mà can trách Người. Nhưng Người quay lại nhìn các môn đệ và quở trách Phêrô rằng: “Satan, hãy lui đi, vì ngươi không biết việc Thiên Chúa, mà chỉ biết việc loài người”.
CHÚA CHẤT VẤN MỖI CHÚNG TA
Đức Giêsu, Ngôi Lời Thiên Chúa đã nhập thể cả 2000 năm, vậy mà Người vẫn còn xa lạ với nhiều người. Có kẻ không nhận biết Người, có kẻ coi người là một ngôn sứ,… còn chúng ta, những Kitô hữu, môn đệ của Người, chúng ta bảo Người là ai? Trong Tin mừng hôm nay, Chúa hỏi các môn đệ: “Còn các con, các con bảo Thầy là ai?“; cũng câu hỏi này, Đức Giêsu đang chất vấn mỗi chúng ta. Chúng ta không chỉ lặp lại câu trả lời của thánh Phêrô một cách máy móc: “Thầy là Đức Kitô, Con Thiên Chúa hằng sống”; chúng ta còn phải tuyên xưng đức tin bằng đời sống hằng ngày.
Nếu ta tuyên xưng Đức Giêsu là Chúa, ta không thể sống thù hận, không thể loài trừ tha nhân, không thể khước từ những giá trị của Tin mừng. Xin cho đời sống của chúng ta đừng đi ngược lại điều chúng ta tuyên xưng trên môi miệng.