Tin mừng theo Thánh Mác cô: Mc 7, 31-37
Khi ấy, Chúa Giêsu từ địa hạt Tyrô, qua Siđon, đến gần biển Galilêa giữa miền thập tỉnh. Người ta đem một kẻ câm điếc đến cùng Người và xin Người đặt tay trên kẻ ấy. Người đem anh ta ra khỏi đám đông, đặt ngón tay vào tai anh và bôi nước miếng vào lưỡi anh ta. Ðoạn ngước mặt lên trời, Người thở dài và bảo: “Effetha!” (nghĩa là “Hãy mở ra!”), tức thì tai anh ta mở ra, và lưỡi anh ta được tháo gỡ, và anh nói được rõ ràng. Chúa Giêsu liền cấm họ đừng nói điều đó với ai. Nhưng Người càng cấm, thì họ càng loan truyền mạnh hơn. Họ đầy lòng thán phục mà rằng: “Người làm mọi sự tốt đẹp, Người làm cho kẻ điếc nghe được và người câm nói được!”
ĐẤNG MÊSIA GIẢI THOÁT CON NGƯỜI
Ngôn sứ Isaia mô tả hình ảnh của Đấng Mêsia, Đấng sẽ đến để giải thoát bằng những việc làm đích thực của Người: kẻ điếc được nghe, người mù được thấy, người câm nói được, thì hình ảnh tiên trưng ấy về Đấng sẽ đến nay được ứng nghiệm nơi Đức Giêsu, mà chúng ta đã thấy trong bài Tin mừng.
Đức Giêsu đã cúi xuống và chạm vào lưỡi vào tai của bệnh nhân, nhờ đó anh được ‘mở’ ra, được thấy và được nghe. Thấy gì và nghe gì nếu không phải trước mắt anh là Đấng mang lại sự giải thoát cho anh. Như vậy, được giải thoát chính là việc chúng ta được nhìn thấy Thiên Chúa trước mắt mình, và đó chính là ý nghĩa của thiên đàng mai sau chúng ta hướng tới.