Tin mừng theo thánh Luca: Lc 18:1–8
Ðức Giêsu kể cho các môn đệ dụ ngôn sau đây, để dạy các ông phải cầu nguyện luôn, không được nản chí. Người nói: “Trong thành kia, có một ông quan toà. Ông ta chẳng kính sợ Thiên Chúa, mà cũng chẳng coi ai ra gì. Trong thành đó, cũng có một bà goá. Bà này đã nhiều lần đến thưa với ông: “Xin ngài bênh vực tôi chống lại kẻ kiện tôi”. Một thời gian khá lâu, ông không chịu. Nhưng cuối cùng ông ta nghĩ bụng: “Dầu rằng ta chẳng kính sợ Thiên Chúa, mà cũng chẳng coi ai ra gì, nhưng mụ goá này quấy rầy mãi, thì ta bênh vực mụ cho rồi, kẻo mụ ấy cứ đến hoài, làm ta nhức đầu nữa chăng?”
Rồi Chúa nói: “Anh em nghe quan toà bất chính ấy nói đó! Vậy chẳng lẽ Thiên Chúa lại không bênh vực những kẻ Người đã tuyển chọn, ngày đêm hằng kêu cứu với Người, dù Người có trì hoãn? Thầy nói cho anh em biết, Người sẽ mau chóng bênh vực họ. Nhưng khi Con Người ngự đến, liệu Người còn thấy lòng tin trên mặt đất nữa chăng?
THỞ BẰNG HƠI THỞ CẦU NGUYỆN
Giáo huấn của Chúa hôm nay củng cố niềm tin cho mỗi chúng ta. Niềm tin đó được nuôi dưỡng và thể hiện qua chính đời sống và thái độ cầu nguyện liên lỷ mỗi ngày, không nàm chán, không bỏ cuộc. Cầu nguyện không phải là món tráng miệng sau bữa ăn, có thì tốt, không có không sao; nhưng cầu nguyện là hơi thở, là sự sống của con người.
Ước chi từng giây phút đời sống của chúng ta đều được thở bằng hơi thở cầu nguyện; ước chi những bộn bề cuộc sống không đè bẹp đời sống cầu nguyện của chúng ta; và ước chi chúng ta không phải nghe lời chất vấn của Chúa: “Khi Con Người ngự đến, liệu Người còn thấy lòng tin trên mặt đất nữa chăng?”