Tin mừng theo thánh Mát-thêu: Mt 20:1–16
“Nước Trời giống như chuyện gia chủ kia, vừa tảng sáng đã ra mướn thợ vào làm việc trong vườn nho của mình. Sau khi đã thỏa thuận với thợ là mỗi ngày một quan tiền, ông sai họ vào vườn nho làm việc. Khoảng giờ thứ ba, ông lại trở ra, thấy có những người khác ở không, đang đứng ngoài chợ. Ông cũng bảo họ: “Cả các anh nữa, hãy đi vào vườn nho, tôi sẽ trả cho các anh hợp lẽ công bằng”. Họ liền đi. Khoảng giờ thứ sáu, rồi giờ thứ chín, ông lại trở ra và cũng làm y như vậy. Khoảng giờ mười một, ông trở ra và thấy còn có những người khác đứng đó, ông nói với họ: “Sao các anh đứng đây suốt ngày không làm gì hết?” Họ đáp: “Vì không ai mướn chúng tôi”. Ông bảo họ: “Cả các anh nữa, hãy đi vào vườn nho!” Chiều đến, ông chủ vườn nho bảo người quản lý: “Anh gọi thợ lại mà trả công cho họ, bắt đầu từ những người vào làm sau chót tới những người vào làm trước nhất”. Vậy những người mới vào làm lúc giờ mười một tiến lại, và lãnh được mỗi người một quan tiền. Khi đến lượt những người vào làm trước nhất, họ tưởng sẽ được lãnh nhiều hơn, thế nhưng cũng chỉ lãnh được mỗi người một quan tiền. Họ vừa lãnh vừa cằn nhằn gia chủ: “Mấy người sau chót này chỉ làm có một giờ, thế mà ông lại coi họ ngang hàng với chúng tôi là những người đã phải làm việc nặng nhọc cả ngày, lại còn bị nắng nôi thiêu đốt”. Ông chủ trả lời cho một người trong bọn họ: “Này bạn, tôi đâu có xử bất công với bạn. Bạn đã chẳng thỏa thuận với tôi là một quan tiền sao? Cầm lấy phần của bạn mà đi đi. Còn tôi, tôi muốn cho người vào làm sau chót này cũng được bằng bạn đó. Chẳng lẽ tôi lại không có quyền tùy ý định đoạt về những gì là của tôi sao? Hay vì thấy tôi tốt bụng, mà bạn đâm ra ghen tức?”
Thế là những kẻ đứng chót sẽ được lên hàng đầu, còn những kẻ đứng đầu sẽ phải xuống hàng chót. [“Vì kẻ được gọi thì nhiều, mà người được chọn thì ít”.]
HẾT LÒNG CỘNG TÁC VỚI ƠN CỨU ĐỘ CỦA CHÚA
Câu chuyện về Nước trời gần gũi như câu chuyện của những người thợ được mướn vào làm vườn nho. Thoạt tiên, khi đọc dụ ngôn này, ta cũng có cảm giác ông chủ bất công. Ai đời lại đi trả công cho người làm việc vất vả cả ngày bằng với kẻ chỉ làm trong chớp nhoáng! Nhưng xét cho cùng, nếu Chúa trả công cho ta theo kiểu tính toán của con người, liệu ta có xứng đáng lãnh được đồng lương cuối ngày là sự sống đời đời không? Chắc chắn là không!
Gọi là đồng lương, nhưng thực chất đó là quà tặng hào phóng của Thiên Chúa. Ơn cứu độ là quà tặng nhưng không Chúa ban; người thợ làm vườn nho, dù là làm từ sáng sớm hay làm lúc chiều tà, tất cả chỉ là sự cộng tác nhỏ bé, sự đáp trả của con người mà thôi. Xin cho chúng ta hết lòng cộng tác với ơn cứu độ của Chúa và có được niềm vui òa vỡ khi đón nhận ơn cứu độ Chúa ban.