Tin mừng theo thánh Mát-thêu: Mt 18:1–5, 10, 12–14
Lúc ấy, các môn đệ lại gần hỏi Ðức Giêsu rằng: “Thưa Thầy, ai là người lớn nhất trong Nước Trời?” Ðức Giêsu liền gọi một em nhỏ đến, đặt vào giữa các ông và bảo: “Thầy bảo thật anh em: nếu anh em không trở lại mà nên như trẻ em, thì sẽ chẳng được vào Nước Trời”.
“Vậy ai tự hạ, coi mình như em nhỏ này, người ấy sẽ là người lớn nhất Nước Trời. “Anh em hãy coi chừng, chớ khinh một ai trong những kẻ bé mọn này; quả thật, Thầy nói cho anh em biết: các thiên thần của họ ở trên trời không ngừng chiêm ngưỡng nhan Cha Thầy, Ðấng ngự trên trời. “Anh em nghĩ sao? Ai có một trăm con chiên mà có một con đi lạc, lại không để chín mươi chín con kia trên núi mà đi tìm con chiên lạc sao? và nếu may mà tìm được, thì Thầy bảo thật anh em, người ấy vui mừng vì con chiên đó, hơn là vì chín mươi chín con không bị lạc. Cũng vậy, Cha của anh em, Ðấng ngự trên trời, không muốn cho một ai trong những kẻ bé mọn này phải hư mất.
BIẾT MÌNH CẦN CHÚA
Chẳng lẽ chỉ có trẻ em mới được vào Nước trời thôi sao? Trở nên trẻ em nghĩa là gì? Trẻ em thì đơn sơ; nhưng người trưởng thành mà vẫn đơn sơ như trẻ thì đó là ấu trĩ. Trở nên giống trẻ em, nghĩa là ta dám để mình phụ thuộc vào Thiên Chúa, dám can đảm ký thác đời mình cho Chúa, không tự mình loay hoay xoay sở làm chủ vận mệnh cuộc đời. Nên giống trẻ thơ là sống tín thác; nên giống trẻ thơ là biết mình cần Chúa; nên giống trẻ thơ là luôn ý thức Thiên Chúa là Cha; nên giống trẻ thơ là biết tựa nương vào Chúa hơn là tin ở sức mình hay cậy vào thế lực hoặc của cải trần gian. Xin cho chúng ta có được tinh thần trẻ thơ như thế, để có được Nước trời làm gia nghiệp mai sau.