Ngày 05.8.2020: Đức tin của tôi thế nào?

 

Tin mừng theo thánh Mát-thêu: Mt 15, 21-28

Khi ấy, ra khỏi đó, Chúa Giêsu lui về miền Tyrô và Siđon, thì liền có một bà quê ở Canaan từ xứ ấy đến mà kêu cùng Người rằng: “Lạy Ngài là con Vua Ðavít, xin thương xót tôi: con gái tôi bị quỷ ám khốn cực lắm”.

Nhưng Người không đáp lại một lời nào. Các môn đệ đến gần Người mà rằng: “Xin Thầy thương để bà ấy về đi, vì bà cứ theo chúng ta mà kêu mãi”. Người trả lời: “Thầy chỉ được sai đến cùng chiên lạc nhà Israel”.

Nhưng bà kia đến lạy Người mà nói: “Lạy Ngài, xin cứu giúp tôi”. Người đáp: “Không nên lấy bánh của con cái mà vứt cho chó”. Bà ấy đáp lại: “Vâng, lạy Ngài, vì chó con cũng được ăn những mảnh vụn từ bàn của chủ rơi xuống”.

Bấy giờ, Chúa Giêsu trả lời cùng bà ấy rằng: “Này bà, bà có lòng mạnh tin. Bà muốn sao thì được vậy”. Và ngay lúc đó, con gái bà đã được lành.

ĐỨC TIN CỦA TÔI THẾ NÀO?

Chẳng thể ngờ được rằng, lời van xin của người phụ nữ dân ngoại quê Canaan hôm nay, lại là bài học cho chúng ta về cách thức và tâm tình cầu nguyện. Bà cầu nguyện với Chúa tự sâu thẳm lòng mình; bà cầu nguyện cho con gái bà khỏi bị quỷ ám, chứ bà không cầu nguyện cho chính mình; bà tuyên xưng Đức Giêsu là con vua Đavít, một tước hiệu cao quý theo lời hứa cứu độ, mà chính dân Dothái, dân riêng của Chúa cũng không tin nhận Đức Giêsu với tước hiệu này.

Chúng ta hãy tự hỏi: đức tin của tôi có mạnh mẽ bằng đức tin của người phụ nữ ngoại giáo này hay không? Ước gì trong mọi hoàn cảnh cuộc sống, nhất là những lúc gặp gian nan, chúng ta biết khẩn khoản thưa lên với Chúa: “Lạy Ngài là con Vua Ðavít, xin thương xót con”.

 

Để lại một bình luận