Tin mừng theo thánh Mát-thêu: Mt 8:28–34
Khi Ðức Giêsu sang bờ bên kia, và đến miền Gađara, thì có hai người bị quỷ ám từ trong đám mồ mả ra đón Người; chúng rất dữ tợn, đến nỗi không ai dám qua lại lối ấy. Và kìa, chúng la lên rằng: “Hỡi Con Thiên Chúa, chuyện chúng tôi can gì đến ông? Chưa tới lúc mà ông đã đến đây làm khổ chúng tôi sao?” Khi ấy, ở đàng xa, có một bầy heo rất đông đang ăn. Bọn quỷ nài xin Người rằng: “Nếu ông đuổi chúng tôi, thì xin sai chúng tôi nhập vào bầy heo kia”.
Người bảo: “Ði đi!” Chúng liền ra khỏi hai người đó và nhập vào bầy heo. Thế là tất cả bầy heo từ trên sườn núi lao xuống biển và chết đuối hết. Các người chăn heo chạy trốn vào thành, kể lại mọi sự, và những gì đã xảy ra cho những người bị quỷ ám. Và kìa, cả thành ra đón Ðức Giêsu, và khi gặp Người, họ xin Người rời khỏi vùng đất của họ.
TỪ BỎ ĐỂ ĐÓN NHẬN TIN MỪNG
Đức Giêsu vừa chữa lành cho hai người bị quỷ ám, đáng lẽ khi dân làng nghe biết chuyện, họ phải mời Ngài hay níu kéo Ngài ở lại thêm với họ; nhưng không, “cả thành ra đón Ðức Giêsu, và khi gặp Người, họ xin Người rời khỏi vùng đất của họ.”
Họ khước từ Chúa khi thấy mình bị thiệt thòi, bị mất mát; họ khước từ Chúa cách phũ phàng, cho dầu Ngài đến để thi ân giáng phúc cho họ.
Con người thời này có lẽ cũng không khác dân làng Gađara xưa kia là mấy, họ ngại đón nhận Tin mừng, ngại gặp gỡ Chúa Giêsu; bởi sâu xa họ ngại phải từ bỏ những lợi lộc bất chính, ngại phải từ bỏ bản thân mình… Còn chúng ta thì sao?