Tin Mừng theo thánh Mát-thêu: Mt 7:21–29
Một hôm Đức Giê-su nói với các môn đệ rằng: “Không phải bất cứ ai thưa với Thầy: “Lạy Chúa! lạy Chúa!” là được vào Nước Trời cả đâu! Nhưng chỉ ai thi hành ý muốn của Cha Thầy là Ðấng ngự trên trời, mới được vào mà thôi. Trong ngày ấy, nhiều người sẽ thưa với Thầy rằng: “Lạy Chúa, lạy Chúa, nào chúng tôi đã chẳng từng nhân danh Chúa mà nói tiên tri, nhân danh Chúa mà trừ quỷ, nhân danh Chúa mà làm nhiều phép lạ đó sao?” Và bấy giờ Thầy sẽ tuyên bố với họ: Ta không hề biết các ngươi; xéo đi cho khuất mắt Ta, hỡi bọn làm điều gian ác!
“Vậy ai nghe những lời Thầy nói đây mà đem ra thực hành, thì ví được như người khôn xây nhà trên đá. Dù mưa sa, nước cuốn, hay bão táp ập vào, nhà ấy cũng không sụp đổ, vì đã xây trên nền đá. Còn ai nghe những lời Thầy nói đây, mà chẳng đem ra thực hành, thì ví được như người ngu dại xây nhà trrên cát. Gặp mưa sa, nước cuốn hay bão táp ập vào, nhà ấy sẽ sụp đổ, sụp đổ tan tành”.
Khi Ðức Giêsu giảng dạy những điều ấy xong, đám đông sửng sốt về lời giảng dạy của Người, vì Người giảng dạy như một Ðấng có thẩm quyền, chứ không như các kinh sư của họ.
THỂ HIỆN ĐỨC TIN BẰNG VIỆC LÀM CỤ THỂ
“Không phải bất cứ ai thưa với Thầy: ‘Lạy Chúa! Lạy Chúa!’ là được vào Nước Trời cả đâu…”. Lời này dẫn chúng ta trở lại với giáo huấn của Đức Giêsu về cầu nguyện: đừng lải nhải như dân ngoại!
Cầu nguyện dù khẩn cầu đi nữa, hay thầm thì trên môi giúp người ta ý thức là mình đang cầu nguyện, nhưng nếu không có việc làm, thì không thể nào mở cánh cửa Nước Trời.
Vì thế, lời cầu nguyện của chúng ta sẽ không có giá trị nếu không có đức tin năng động, tức là thể hiện bằng việc làm cụ thể hàng ngày.