Tin Mừng theo thánh Gioan: Ga 10:22–30
Khi ấy, ở Giê-ru-sa-lem, người ta đang mừng lễ Cung Hiến Ðền Thờ. Bấy giờ là mùa đông. Ðức Giê-su đi đi lại lại trong Ðền Thờ, tại hành lang Salômon. Người Dothái vây quanh Ðức Giê-su và nói: “Ông còn để lòng trí chúng tôi phải thắc mắc cho đến bao giờ? nếu ông là Ðấng Kitô, thì xin nói công khai cho chúng tôi biết”. Ðức Giê-su đáp:
“Tôi đã nói với các ông rồi mà các ông không tin. Những việc tôi làm nhân danh Cha tôi, những việc đó làm chứng cho tôi. Nhưng các ông không tin, vì các ông không thuộc về đoàn chiên của tôi.
Chiên của tôi thì nghe tiếng tôi; tôi biết chúng và chúng theo tôi. Tôi ban cho chúng sự sống đời đời; không bao giờ chúng phải diệt vong và không ai cướp được chúng khỏi tay tôi.
Cha tôi, Ðấng đã ban chúng cho tôi, thì lớn hơn tất cả, và không ai cướp được chúng khỏi tay Chúa Cha. Tôi và Chúa Cha là một”.
TỪ BỎ LỐI SỐNG CŨ ĐỂ BƯỚC VÀO ĐỜI SỐNG MỚI
Lời Chúa hôm nay tiếp tục trình bày cho chúng ta diện mạo của Đức Giêsu mục tử, nhưng lại nhấn mạnh đến điều kiện của đức tin. “Các ông không tin vì các ông không thuộc về đàn chiên của tôi”. Như thế, cảm thức thuộc về mới là yếu tố đưa đến hành động tin. ‘Thuộc về’ đàn chiên để có thể nghe được tiếng Chủ Chiên, vốn là điều người bên ngoài không thể có được.
Việc đề cập đến biến cố Cung hiến đền thờ hẳn là có ý nghĩa trong việc đón nhận đức tin. Năm 146 trước Chúa giáng sinh, Đền thờ đã được nhà Macabê cung hiến, trả lại nơi xứng đáng Thiên Chúa ngự trị, sau thời gian dài bị dân Syria làm cho ô uế. Như thế, để bước vào ràn chiên Chúa, tiên vàn là hành vi thống hối và thanh tẩy đền thờ tâm hồn, tức là từ bỏ lối sống cũ để bước vào đời sống mới.