Tin Mừng theo Thánh Gioan: Ga 8:21–30
Ðức Giêsu lại nói với họ: “Tôi ra đi, các ông sẽ tìm tôi, và các ông sẽ mang tội mình mà chết. Nơi tôi đi, các ông không thể đến được”. Người Do-thái mới nói: “Ông ấy sẽ tự tử hay sao mà lại nói” ‘Nơi tôi đi, các ông không thể đến được’?” Người bảo họ: “Các ông bởi hạ giới; còn tôi, tôi bởi thượng giới. Các ông thuộc về thế gian này; còn tôi, tôi không thuộc về thế gian này. Tôi đã nói với các ông là các ông sẽ mang tội lỗi mình mà chết. Thật vậy, nếu các ông không tin là Tôi Hằng Hữu, các ông sẽ mang tội lỗi minh mà chết”.
Họ liền hỏi Người: “Ông là ai?” Ðức Giêsu đáp: “Hoàn toàn đúng như tôi vừa nói với các ông đó. Tôi còn có nhiều điều phải nói và xét đoán về các ông. Nhưng Ðấng đã sai tôi là Ðấng chân thật; còn tôi, tôi nói lại cho thế gian những điều tôi đã nghe Người nói”. Họ không hiểu là Ðức Giêsu nói với họ về Chúa Cha. (28) Người bảo họ: “Khi các ông giương cao Con Người lên, bấy giờ các ông sẽ biết là Tôi Hằng Hữu, và biết tôi không tự mình làm bất cứ điều gì, nhưng Chúa Cha đã dạy tôi thế nào, thì tôi nói như vậy. Ðấng đã sai tôi vẫn ở với tôi; Người không để tôi cô độc, vì tôi hằng làm những điều đẹp ý Người”. Khi Ðức Giêsu nói thế, thì có nhiều kẻ tin vào Người.
NGƯỜI LÀ ĐẤNG HẰNG HỮU
Trả lời chất vấn của Đức Giêsu hôm nay cho những người Do thái đã mạc khải cho chúng ta thần tính của Người. Người là Đấng Hằng Hữu.
Câu trả lời ấy đưa chúng ta trở lại với biến cố bụi gai trong sa mạc. Môsê đã hỏi Đấng hiện diện nơi bụi gai đang bốc cháy về danh tính của Người. Đấng ấy giới thiệu danh của minh mình: Đấng Hằng Hữu. Danh ấy hôm nay lại xuất hiện nơi môi miệng Đức Giêsu.
Người là Đấng Hằng Hữu, là Thiên Chúa, đồng bản tính với Chúa Cha từ thuở đời đời. Tuy nhiên, vinh quang ấy chỉ được tỏ lộ cho con người qua con đường thập giá: Khi giương cao Con Người lên, bấy giờ các ông sẽ biết là Tôi Hằng Hữu.