Tin Mừng theo Thánh Mác cô: Mc 7:24–30
Ðức Giêsu đứng dậy, rời nơi đó, đến địa hạt Tia. Người vào một nhà nọ mà không muốn cho ai biết, nhưng không thể giấu được.
Thật vậy, một người đàn bà có đứa con gái nhỏ bị quỷ ám, vừa nghe nói đến Người, liền vào sấp mình dưới chân Người. Bà là người Hylạp, gốc Phênixi thuộc xứ Xyria. Bà xin Người trừ quỷ cho con gái bà. Người nói với bà: “Phải để cho con cái ăn no trước đã, vì không được lấy bánh dành cho con cái mà ném cho chó con.” Bà ấy đáp: Thưa Ngài, đúng thế, nhưng chó con ở dưới gầm bàn lại được ăn những mảnh vụn của đám trẻ con.”
Người nói với bà: “Vì bà nói thế, nên bà cứ về đi, quỷ đã xuất khỏi con gái bà rồi. Về đến nhà, bà thấy đứa bé nằm trên giường và quỷ đã xuất.
SẤP MÌNH DƯỚI CHÂN ĐỨC GIÊSU
Lời của Đức Giêsu: “Không thể lấy bánh của con cái mà ném cho chó con” xem ra không nhằm thể hiện sự từ chối cách phũ phàng, cho bằng thể hiện sự lớn mạnh tiệm tiến đức tin của người phụ nữ dân ngoại. Đức tin của chị đã được tôi luyện trong nghịch cảnh và thử thách, cụ thể là tình trạng khốn khổ của đứa con tội nghiệp, vốn là nguyên do khiến chị nhận ra sự bất lực của bản thân và chạy đến van nài lòng thương xót.
Hành động của người mẹ vốn là bài học sâu sắc cho các bậc cha mẹ trong Hội thánh. Trách nhiệm và gánh nặng con cái xem ra nhiều lúc đã vắt kiệt sức các ngài: gánh nặng học hành, cơm ăn áo mặc; đặc biệt là gánh nặng trong việc giáo dục đức tin. Tin mừng nói đến đứa con gái nhỏ bị quỷ ám. Đây là đau khổ hơn tất cả. Mệt nhọc trong gánh nặng kinh tế không thể nào sánh được với nỗi đau của các bậc cha mẹ nhìn thấy con cái mình bị ma quỷ điều khiển lạc xa đường lối Thiên Chúa. Những lúc như thế, hãy làm như người mẹ trong Tin mừng: Chạy đến và sấp mình dưới chân Đức Giêsu.