Tin Mừng theo thánh Mác cô: Mc 4:1–20
Ðức Giêsu lại bắt đầu giảng dạy ở ven Biển Hồ. Một đám người rất đông tụ họp chung quanh Người, nên Người phải xuống thuyền mà ngồi dưới biển, còn toàn thể đám đông thì ở trên bờ. Người dùng dụ ngôn mà dạy họ nhiều điều. Trong lúc giảng dạy, Người nói với họ:
“Các người nghe đây! Kìa người gieo giống đi ra gieo giống. Trong khi gieo, có hạt rơi xuống vệ đường, chim chóc đến ăn mất. Có hạt rơi trên sỏi đá, chỗ không có nhiều đất; nó mọc ngay, vì đất không sâu; nhưng khi nắng lên, nó liền bị cháy, và vì thiếu rễ nên bị chết khô. Có hạt rơi vào bụi gai, gai mọc lên làm nó chết nghẹt và không sinh hoa kết quả. Có những hạt lại rơi nhằm đất tốt, nó mọc và lớn lên, sinh hoa kết quả: hạt thì được ba mươi, hạt thì được sáu mươi, hạt thì được mmột trăm.” Rồi Người nói: “Ai có tai nghe thì nghe!”
Khi còn một mình Ðức Giêsu, những người thân cận cùng với Nhóm Mười Hai mới hỏi Người về các dụ ngôn. Người nói với các ông: “Phần anh em, mầu nhiệm Nước Thiên Chúa đã được ban cho anh em; còn với những người kia là những kẻ ở ngoài, thì cái gì cũng phải dùng dụ ngôn, để họ có trố mắt nhìn cũng chẳng thấy, có lắng tai nghe cũng không hiểu, kẻo họ trở lại và được ơn tha thứ.”
HOA QUẢ ĐƯỢC TRỔ SINH TÙY MỖI NGƯỜI
Lời Chúa dành cho hết thảy mọi người. Người gieo giống đã vãi gieo, và hạt giống đã được rơi vãi trong tất cả mọi địa hình: chỗ sỏi đá, chỗ bụi gai hay nơi đất tốt,…
Như thế, việc của Thiên Chúa, vốn là người gieo giống sẽ trao ban tất ân sủng Lời Chúa cho tất cả chúng ta, còn mảnh đất đón nhận hạt giống ấy là tốt hay xấu tùy thuộc vào thái độ và tự do của con người, và điều đó cũng quyết định hoa quả được trổ sinh: là 30, 50 hay 100.