Tin Mừng theo thánh Mác cô: Mc 3:7–12
Ðức Giêsu cùng với các môn đệ của Người lánh về phía Biển Hồ. Từ miền Galilê, người ta lũ lượt đi theo Người. Và từ miền Giuđê, từ Giêrusalem, từ xứ Iđumê, từ vùng bên kia sông Giođan và vùng phụ cận hai thành Tia và Xiđon, người ta lũ lượt đến với Người, vì nghe biết những gì Người đã làm.
Người đã bảo các môn đệ dành sẵn cho Người một chiếc thuyền nhỏ, để khỏi bị đám đông chen lấn. Quả thế, Người đã chữa lành nhiều bệnh nhân, khiến ai ai có bệnh cũng đổ xô đến để sờ vào Người. Còn các thần ô uế, hễ thấy Ðức Giêsu, thì sấp mình dưới chân Người và kêu lên: “Ông là Con Thiên Chúa!” Nhưng Người cấm ngặt chúng không được tiết lộ Người là ai.
HẠNH PHÚC CỦA CON CÁI CHÚA
Đức Giêsu xuống một chiếc thuyền nhỏ để khỏi bị đám đông chen lấn. Chúng ta thấy nơi đây hành động lánh khỏi chốn xô bồ của Đức Giêsu. Người môn đệ Chúa cũng cần phải khôn ngoan tránh khỏi những nơi ồn ào náo động của cuộc sống. ‘Tránh khỏi đám đông chen lấn’: Môn đệ Đức Giêsu được mời gọi nên muối ướp mặn đời, nhưng muối phải giữ nguyên phẩm chất của mình. Ướp đời chứ không phải đời ướp mình. Đó là ý nghĩa của việc ra khỏi đám đông chen lấn.
Xuất hiện bên cạnh đám đông đang chen lấn là hình ảnh: các thần ô uế lên tiếng nói. Tại sao Đức Giêsu ngăn cấm chúng lên tiếng? Do chúng không có đủ tư cách để nói về Người. Muốn nói về Chúa và ca tụng Người, trước hết phải là những ai thuộc về Người.
Đức Giêsu khẳng định: “Tôi biết chiên của tôi và chiên tôi biết tôi.” Hiểu biết về Thiên Chúa trước tiên là một ân ban dành cho những ai gắn bó với Đức Giêsu mà thôi.