Ngày 07.01.2020: Anh em hãy sám hối

 

Tin Mừng theo thánh Mát-thêu: Mt 4:12–17, 23–25

 Khi Ðức Giêsu nghe tin ông Gioan đã bị nộp, Người lánh qua miền Galilê. Rồi Người bỏ Nadarét, đến ở Ca-phác-na-um, một thành ven biển hồ Galilê, thuộc địa hạt Dơ-vun-lun và Náp-ta-li, để ứng nghiệm lời ngôn sứ Isaia nói: Này đất Dơ-vun-lun, và đất Náp-ta-li, hỡi con đường ven biển, và vùng tả ngạn sông Giođan, hỡi Galilê, miền đất của dân ngoại!. Ðoàn dân đang ngồi trong cảnh tối tăm đã thấy một ánh sáng huy hoàng, những kẻ đang ngồi trong vùng bóng tối của tử thần nay được ánh sáng bừng lên chiếu rọi.

Từ lúc đó, Ðức Giêsu bắt đầu rao giảng và nói rằng: “Anh em hãy sám hối, vì Nước Trời đã đến gần”.

Thế rồi Ðức Giêsu đi khắp miền Galilê, giảng dạy trong các hội đường của họ, rao giảng Tin Mừng Nước Trời, và chữa hết các bệnh hoạn tật nguyền của dân. Danh tiếng Người đồn ra khắp xứ Xyria. Thiên hạ đem đến cho Người mọi kẻ ốm đau, mắc đủ thứ bệnh hoạn tật nguyền: những kẻ bị quỷ ám, kinh phong, bại liệt; và Người đã chữa họ. Từ miền Galilê, vùng Thập Tỉnh, thành Giêrusalem, miền Giuđê và vùng bên kia sông Giođan, đám đông lũ lượt kéo đến đi theo Người.

“ANH EM HÃY SÁM HỐI, vì Nước Trời đã đến gần”.

Điều kiện duy nhất để đón nhận nước Thiên Chúa là sám hối. Khởi đầu mùa Vọng, Gioan Tẩy Giả đã kêu gọi sám hối nhưng ông có giới hạn, không thể giúp con người tiến xa hơn. Cho nên hôm nay, Thánh Matthêu đã đẩy xa hơn nữa khi lại đặt lời kêu gọi sám hối ấy lên môi miệng Đức Giêsu, sau khi Gioan bị giam trong tù. Như vậy, thánh sử cho thấy rằng, qua Đức Giêsu, sám hối mang một ý nghĩa mới khi cho thấy Đức Giêsu là phương thế để giúp con người đón nhận Nước Trời.

Để lại một bình luận