Tin mừng theo Thánh Luca: Lc 7:36–50
Có người thuộc nhóm Pharisêu mời Ðức Giêsu dùng bữa với mình. Ðức Giêsu đến nhà người Pharisêu ấy và vào bàn ăn. Và kìa một phụ nữ vốn là người tội lỗi trong thành, biết được Người đang dùng bữa tại nhà ông Pharisêu, liền đem theo một bình bạch ngọc đựng dầu thơm. (38) Chị đứng đằng sau, sát chân Người mà khóc, lấy nước mắt mà tưới ướt chân Người. Chí lấy tóc mình mà lau, rồi hôn chân Người và lấy dầu thơm mà đổ lên.
Thấy vậy, ông Pharisêu đã mời Người liền nghĩ bụng rằng: “Nếu quả thật ông này là ngôn sứ, thì hẳn phải biết người đàn bà đang đụng vào mình là ai, là thứ người nào: một người tội lỗi!” Ðức Giêsu lên tiếng bảo ông: “Này ông Simon, tôi có điều muốn nói với ông!” Ông ấy thưa: “Dạ, xin Thầy cứ nói”. Ðức Giêsu nói: “Một chủ nợ kia có hai con nợ: một người nợ năm trăm quan tiền, môt người nợ năm chục. Vì họ không có gì để trả, nên chủ nợ đã thương tình tha cho cả hai. Vậy trong hai người đó, ai mến chủ nhiều hơn”. Ông Simon đáp: “tôi thiết tưởng là người đã được tha nhiều hơn”. Ðức Giêsu bảo: “Ông xét đúng lắm”.
[…]BỎ TẬT SOI MÓI VÀ BẮT BẺ NGƯỜI KHÁC
Người Pharisêu, vẫn được coi là những con người hợm hĩnh, thường hay soi mói và bắt bẻ Đức Giêsu. Việc họ mời Đức Giêsu đến nhà dùng bữa, chưa hẳn là vì lòng kính mến! Họ muốn thử Người, muốn tìm cách để bắt bẻ Người.
Họ chưa nhận ra rằng: Đức Giêsu là Đấng Cứu Thế, Đấng giải thoát con người. Người đến trần gian, không phải để kêu gọi người công chính, nhưng là cứu vớt những con người tội lỗi. Người có quyền tha tội và giải phóng con người.