Tin mừng theo thánh Gioan: Ga 12, 20-33
Khi ấy, trong số những người lên dự lễ, có mấy người Hy-lạp. Họ đến gặp Philipphê quê ở Bêtania, xứ Galilêa, và nói với ông rằng: “Thưa ngài, chúng tôi muốn gặp Ðức Giêsu”. Philip-phê đi nói với Anrê, rồi Anrê và Philipphê đến thưa Chúa Giêsu. Chúa Giêsu đáp: “Ðã đến giờ Con Người được tôn vinh.
Quả thật, quả thật, Ta nói với các con: Nếu hạt lúa mì rơi xuống đất mà không thối đi, thì nó chỉ trơ trọi một mình; nhưng nếu nó thối đi, thì nó sinh nhiều bông hạt. Ai yêu sự sống mình thì sẽ mất, và ai ghét sự sống mình ở đời này, thì sẽ giữ được nó cho sự sống đời đời. Ai phụng sự Ta, hãy theo Ta, và Ta ở đâu, thì kẻ phụng sự Ta cũng sẽ ở đó. Ai phụng sự Ta, Cha Ta sẽ tôn vinh nó.
Bây giờ linh hồn Ta xao xuyến, và biết nói gì? Lạy Cha, xin cứu Con khỏi giờ này. Nhưng chính vì thế mà Con đã đến trong giờ này. Lạy Cha, xin hãy làm vinh danh Cha”. Lúc đó có tiếng từ trời phán: “Ta đã làm vinh danh Ta và Ta còn làm vinh danh Ta nữa”.
TỪ BỎ ĐỂ NHẬN LÃNH
Hành trình hạt lúa mục nát và trở thành cây lúa trĩu bông chính là hành trình từ bỏ để được lớn lên. Đôi bạn sống đời hôn nhân cũng thế. Một khi đã nói lên lời cam kết hôn nhân trước mặt Chúa và Hội thánh, đôi bạn cũng tự nguyện để hủy mình đi hầu cho hạnh phúc của bạn đời và gia đình ngày một thêm lớn mạnh. Như vậy, đời sống hôn nhân không chỉ đơn giản là tình yêu vợ chồng nhưng con diễn tả hành động tự hủy của Thiên Chúa để đến với con người và nâng con người lên. Đời sống hôn nhân như thế không làm mất đi ơn gọi Kitô hữu nhưng kiện toàn và cho mọi người thấy một Chúa Kitô khác sống động và tương quan ngay đây. Đó chính là hành động tôn vinh Thiên Chúa và làm vinh danh chính chúng ta.