Chính anh em là ánh sáng thế gian…
Với Chúa Nhật tuần trước, chúng ta cầu xin thánh hoá công ăn việc làm cho một năm mới. Với Chúa Nhật hôm nay, chúng ta sẽ cầu xin gì? Nghĩ về đời sống thể xác, chúng ta có nghĩ đến đời sống tâm linh? Hay nói cách khác, chúng ta có nghĩ đến, có cầu xin cho đời “sống đạo” một năm mới của chúng ta tốt đẹp hơn, toả sáng hơn trước?
“Sống Đạo” là một việc hết sức quan trọng. Quan trọng là bởi, nếu chúng ta chỉ “tin đạo” mà không “sống đạo” thì niềm tin của chúng ta không ý nghĩa, không ích lợi gì. Niềm tin của chúng ta chỉ có giá trị, chỉ có ý nghĩa là do chúng ta thể hiện qua việc sống đạo mỗi ngày.
Nếu đức tin của chúng ta không thể hiện qua cuộc sống hàng ngày, không đem ơn phúc đến cho kẻ khác, không “rọi ánh sáng vào nơi tối tăm, đem niềm vui đến chốn u sầu”… thì việc tin đạo của chúng ta, như lời thánh Gia-cô-bê có nói: “trở nên vô ích” (Gc 1, 26)
Vâng, nói tới việc “sống đạo”, Đức Giêsu trong những ngày còn tại thế đã có những lời giáo huấn rõ ràng rằng: hãy sống với một “tâm hồn nghèo khó”, hãy ăn ở “hiền lành”, hãy biết “xót thương người”, hãy “có tâm hồn trong sạch”, luôn nêu cao tinh thần “xây dựng hoà bình”, và đừng sợ khi “bị bách hại vì sống công chính” (x. Mt 5).
Không dừng ở đó, Đức Giê-su còn đưa ra những lời truyền dạy mạnh mẽ hơn, sự mạnh mẽ mà một người “tin đạo” phải thể hiện qua cuộc sống, đó là phải trở nên “muối cho đời”, phải trở thành “ánh sáng cho trần gian”. Ánh sáng đó phải được “ chiếu giãi trước mặt thiên hạ, để họ thấy những công việc tốt đẹp, mà tôn vinh Thiên Chúa, Đấng ngự trên trời” (Mt 5,…16).
**
Không phải vô tình Chúa Giê-su bảo chúng ta hãy là “muối cho đời”. Có một câu chuyện được kể lại rằng:
“…Ở một vương quốc nọ, một ngày kia xảy ra một hiện tượng cả nước không còn muối. Tất cả muối đều hóa ra vàng. Toàn dân phải dùng đường thay thế. Nhận được tin này, nhà vua rất hoang mang và bối rối. Ông ta tập họp quần thần để tìm cách cứu vãn tình thế. Một ý kiến được đưa ra và được nhà vua chấp nhận. Ý kiến đó là đem tất cả vàng bạc châu báu trong kho sang nước láng giềng đổi lấy muối. Khi muối được chở về và ban phát cho toàn dân, cả vương quốc vui mừng vì đã thoát được đại nạn thiếu muối”. (nguồn: internet)
Qua câu chuyện kể trên, chúng ta thấy tầm quan trọng của muối như thế nào cho đời sống của con người. Pliny có nói thêm rằng: “Không có muối nhân loại không thể duy trì sự sống”.
Khi nói “Chính anh em là muối cho đời”. Vâng, đó chính là một đặc ân thiêng liêng Đức Giêsu muốn trao ban. Ngài muốn nâng chúng ta, từ một kẻ tội lỗi vô dụng “chỉ còn việc quăng ra ngoài cho người ta chà đạp”; nay khi trở thành môn đệ của Ngài, chúng ta trở nên hữu ích cho đời và hơn nữa cho Nước Trời mai sau.
***
Thật vậy, chưa bao giờ chúng ta phải chứng kiến xã hội hôm nay, một xã hội chìm ngập trong bóng tối, bóng tối của dối trá, bóng tối của hận thù, bóng tối của bất hoà, bóng tôi của ghen tuông, bóng tối của tranh chấp, của chia rẽ, của bè phái v.v… Là người “tin đạo”, trước những sự việc nêu trên, chúng ta phải làm gì?
Phải chăng là cứ ngồi đó mà “nguyền rủa bóng tối”? Hay là chúng ta sẽ thắp lên một ngọn nến, “ngọn nến bác ái”, ngọn nến nhẫn nhục, ngọn nến từ tâm, ngọn nến trung tín, ngọn nến hiền hoà, ngọn nến tiết độ?
Thưa, đúng vậy. Những ngọn nến đó chính là bằng chứng sống động nói lên rằng, chúng ta đã sống đạo đúng cách Chúa Giê-su truyền dạy. Nói cách khác, thắp lên những ngọn nến đó, chúng ta đã trở nên “muối cho đời”, đã trở thành “ánh sáng cho trần gian”.
Thế nhưng, để cho lời nói đi đôi với việc làm, hãy để một phút trong thinh lặng và tự hỏi lòng mình, rằng: “muối của tôi có nhạt” và “ánh sáng của tôi có lu mờ”?
Nếu có! Nếu có, đừng quên Thánh Kinh (Lời Chúa) chính là “hợp chất” làm cho muối-của-ta mặn lại, và hãy nhớ Thánh Thể chính là “bình sạc” làm cho ánh-sáng-của-ta bừng sáng lên.
Lời Chúa “là đèn soi ta bước, là ánh sáng chỉ đường ta đi”. Thánh Thể, đó chính là chất xúc tác làm cho “tôi sống nhưng không phải tôi sốngmà chính Ðức Kitô sống trong tôi”
Có Chúa Kitô sống trong tôi, hãy tin, không có gì có thể ngăn cản đời “sống đạo” của ta trở nên “Muối cho đời – và là Ánh sáng cho trần gian”.
petrus.tran