Ngước nhìn lên Thánh Giá
“Như ông Mô-sê đã giương cao con rắn trong sa mạc, Con Người cũng sẽ phải được giương cao như vậy, để ai tin vào Người thì được sống muôn đời.”
Ga: 3, 14-15)
Lạy Chúa Giê-su! Chúa đã biết trước, Chúa sẽ được giương cao lên như ngày xưa ông Mô-sê đã giương cao con rắn đồng trong sa mạc để cứu dân Israel khỏi chết vì rắn cắn, Chúa cũng sẽ được giương cao lên để cho nhân loại mọi người nhìn lên mà được hưởng ơn cứu độ…Ôi , Lạy Chúa! Đâu phải cái sự giương cao ấy là một sự vinh quang chiến thắng dễ dàng! Đâu phải cái sự giương cao ấy là một sự tung hô vạn tuế, với vòng nguyệt quế xanh tươi! Mới chỉ nghĩ đến thôi, con đã phải rùng mình ớn lạnh! Một cái chết treo trên thập giá. Một xác thân trần truồng và những vết thương sỉ vả. Một sự nhẫn nhịn đến tột cùng thân xác… Phải chi Chúa bị buộc phải rơi vào cảnh cùng quẫn ấy đã đành! Đằng này, là vì cả hai, Chúa đã vì vâng phục Chúa Cha và vì yêu thương nhân loại chúng con, nên Chúa đã chọn lựa lấy cái sự giương lên rùng mình đến như thế!
Con người chưa nếm trải qua những gì tinh túy nhất của Thập Giá, họ sẽ không hiểu thế nào là giá trị của sự đau khổ. Con không dám nói là mình đã nếm trải nhiều, vì thực sự những đau khổ mà con phải chịu chưa thấm gì so với nhiều người chung quanh, nhưng con đã diễm phúc được nếm trải sự cứu rỗi của Thập Giá Ki-tô qua những đêm dài của bệnh tật. Đó là những giây phút con cảm nhận được Chúa ở kề bên, Chúa cùng vác Thập Giá với con. Những cái chạm nhẹ của Chúa vào hồn con đó đã từng ngày thắp sáng lên trong con niềm tin con có Chúa trong đời. Và như thế, đối với con, Thập Giá đã trở thành cây Thánh Giá. Vậy nhưng, hễ cứ khỏe mạnh “phây phây” là con lại quên mất những gì mình dự tính sẽ làm để cho Chúa bớt đau, hễ cứ đường đời trôi chảy là con lại rời xa tình Chúa để rồi đánh rơi mất Thánh Giá của mình giữa đường đời chơi vơi…! Để rồi con bị cuốn vào vòng xoáy của cuộc đời nhiễu nhương tăm tối… Và, cũng như dân Israel xưa trong sa mạc, con để mình đắm chìm trong tội lỗi, cho đến khi bị rắn cắn… Lúc ấy, con mới lại ngước nhìn lên Thánh Giá để thấy Chúa đang giang tay, sẵn sàng cứu vớt đời con!
Con biết mình tội lỗi chẳng đáng được Chúa thương, song con tin “Thiên Chúa sai Con của Người đến thế gian, không phải để lên án thế gian, nhưng là để thế gian, nhờ Con của Người, mà được cứu độ.”(Ga: 3, 17) Và với niềm tin ấy, con luôn hướng nhìn về Thánh Giá, nơi Chúa đang dõi mắt nhìn con đầy khích lệ. Con nhớ lại những khi mình gặp đau khổ, cả tinh thần lẫn thể xác phải ê chề, những lúc tưởng chừng như không thể chịu nổi nữa, là những lúc con ngẫm suy về năm dấu đinh trên thân thể Chúa, về những vết đòn roi nhục nhằn trên thân xác Chúa, về sự kiên trì nhẫn nại và bao dung của Chúa… tất cả nói với con rằng: “Thiên Chúa yêu thế gian đến nỗi đã ban Con Một, để ai tin vào Con của Người thì khỏi phải chết, nhưng được sống muôn đời.”(Ga: 3, 16)
Hôm nay, ngẫm suy về ý nghĩa của cây Thánh Giá, trái với nhiều người cho rằng Thánh Giá chỉ là “khổ giá”, con thấy Thánh Giá là một trong những phát minh vĩ đại của Thiên Chúa, dẫu rằng Chúa chính là một “CREATOR” luôn được viết hoa, con vẫn muôn vàn chúc tụng Chúa, bởi vì, con tin rằng Thánh Giá chính là nguồn ơn cứu rỗi của đời mình. Song, lạy Chúa, con sợ lắm khi phải vác Thánh Giá đời mình! Mặc dầu vậy, con sẽ không trốn chạy, con sẽ vác Thánh Giá đời con như một môn đệ quyết tâm theo Chúa. Chỉ xin Chúa luôn ở bên con mỗi phút giây đời con để cùng vác Thánh Giá với con, Chúa nhé!
Lucia Vũ Thủy