Gospel John 6:51-58
51 I am the living bread which came down from heaven; if any one eats of this bread, he will live for ever; and the bread which I shall give for the life of the world is my flesh.”
52 The Jews then disputed among themselves, saying, “How can this man give us his flesh to eat?”
53 So Jesus said to them, “Truly, truly, I say to you, unless you eat the flesh of the Son of man and drink his blood, you have no life in you;
54 he who eats my flesh and drinks my blood has eternal life, and I will raise him up at the last day.
55 For my flesh is food indeed, and my blood is drink indeed.
56 He who eats my flesh and drinks my blood abides in me, and I in him. 57 As the living Father sent me, and I live because of the Father, so he who eats me will live because of me.
58 This is the bread which came down from heaven, not such as the fathers ate and died; he who eats this bread will live for ever.”
|
Phúc Âm Gioan 6:51-58
51 Tôi là bánh hằng sống từ trời xuống. Ai ăn bánh này, sẽ được sống muôn đời. Và bánh tôi sẽ ban tặng, chính là thịt tôi đây, để cho thế gian được sống”.
52 Người Dothái liền tranh luận sôi nổi với nhau. Họ nói: “Làm sao ông này có thể cho chúng ta ăn thịt ông ta được?”
53 Đức Giêsu nói với họ: “Thật, tôi bảo thật các ông: nếu các ông không ăn thịt và uống máu Con Người, các ông không có sự sống nơi mình.
54 Ai ăn thịt và uống máu tôi, thì được sống muôn đời, và tôi sẽ cho người ấy sống lại vào ngày sau hết,
55 vì thịt tôi thật là của ăn, và máu tôi thật là của uống.
56 Ai ăn thịt và uống máu tôi, thì ở lại trong tôi, và tôi ở lại trong người ấy.
57 Như Chúa Cha là Đấng hằng sống đã sai tôi, và tôi sống nhờ Chúa Cha thế nào, thì kẻ ăn tôi, cũng sẽ nhờ tôi mà được sống như vậy.
58 Đây là bánh từ trời xuống, không phải như bánh tổ tiên các ông đã ăn, và họ đã chết. Ai ăn bánh này, sẽ được sống muôn đời”.
|
Interesting Details
- In chapter six of John, after feeding five thousand people (vv. 1-15), Jesus walks on the sea (vv. 16-21) and goes to the other side of Lake Tiberias. When the people come to look for him, he tells them: “I am the bread of life that came down from heaven” (v. 41) and “whoever believes has eternal life” (v. 47). That leads us into today’s reading: Eating Jesus’ flesh and drinking his blood to have eternal life.
- Concerning the language of the reading, the Hebrew idiom “flesh and blood” means the whole person. Furthermore, in the Old Testament, “to eat someone’s flesh” is a hostile action, and the “eater of flesh” is the other name for the devil; and there are laws in the Old Testament forbidding the “drinking of blood” (Gen 4:4; Lev.3:17, etc). In short, the language should be understood as referring to the Eucharist (AB: RE Brown p. 282, 284).
- However, the problem here is how to implement the phrase “eat my flesh and drink my blood will have eternal life” (v. 54). “Eternal life” obviously can refer to the afterlife, but it also refers to this very life on earth; it is possible to participate in God’s life while still living on earth (realized eschatololy); it is already present and, at the same time, is expected to come in the future.
- The key to understand “eternal life” rests on the verb “abide:” Those who eat my flesh and drink my blood abide in me, and I in them” (v. 56). Abide (stay, remain, dwell in) has many meanings, and one of them is “to be intimately united with [Jesus].” Abiding, or having eternal life, can be best illustrated by St. Paul: “It is Christ who lives in me” (Gal. 2:20).
- Returning to the hard part of the above phrase – “eat my flesh and drink my blood” -, it can be understood in at least three ways:
- 1.sacramentally by partaking in the Eucharist,
- 2.dramatically by being spiritually united with the Crucified and Risen Christ, and
- 3.symbolically by committing to Jesus as the revealer sent from God, the Word becomes flesh.
- No matter how one understands it, the point is Jesus insists that we have to go beyond believing to participating in God’s life. It is a deeper level of faith, a life in spirit.
|
Chi Tiết Hay
- Trong chương sáu của Gioan, Đức Giêsu đã hóa bánh để nuôi năm ngàn người (cc.1-15), sau đó Ngài đi bộ trên mặt nước, rồi sang bên kia bờ hồ Tiberia. Sau đó, dân chúng sang tìm và tôn Ngài làm vua, nhưng Ngài nói với họ rằng: “Tôi là bánh từ trời xuống” (c.41) và “ai tin thì được sống đời đời” (c.47). Và chúng ta bước vào bài đọc hôm nay: “Ai ăn thịt tôi và uống máu tôi thì được sống muôn đời” (c. 54).
- Trong tiếng Do thái, từ “thịt và máu” thường dùng để chỉ toàn thân xác. Trong Cựu Ước, “ăn thịt” là hành động của những kẻ thù nghịch, và “kẻ ăn thịt” cũng là tên gọi của Satan. Thêm vào đó, Cựu Ước có luật cấm không được uống máu (Sáng thế 4:4, Đệ nhị luật 3:17, v.v.). Nói chung thì ngôn từ của bài này có vẻ mọi rợ, hoặc kỳ cục, hoặc mới lạ. Vì thế chúng ta hiểu rằng ngôn từ này nói về Phép Thánh Thể (AB: RE Brown tr. 282-284).
- Câu 54 là câu khó hiểu nhất: “Ai ăn thịt tôi và uống máu tôi thì được sống muôn đời.” Phân tách phần cuối của câu này, sự sống đời đời không những chỉ nói về đời sau, nhưng còn nói về đời sống hiện thực ngày nay. Chúng ta có thể dự phần vào đời sống vĩnh cửu của Thiên Chúa, có thể cảm nghiệm được sự sống của Thiên Chúa khi còn sống trên đời này. Vậy, chúng ta đã và sẽ cảm nghiệm được sự sống đời đời.
- Điểm chủ chốt để hiểu về sự sống đời đời là phải hiểu chữ “ở-lại-trong” (abide): “Ai ăn thịt tôi và uống máu tôi, thì ở lại trong tôi, và tôi ở lại trong người ấy” (c 56). “Ở-lại-trong” có nhiều nghĩa và một trong những nghĩa đó là “kết hợp mật thiết với [Đức Giêsu].” Điểm này được Thánh Phaolô diễn tả tuyệt vời: “Tôi sống, nhưng không còn phải là tôi, mà là Đức Kitô sống trong tôi” (Galát 2:20).
- Sau cùng, “ăn thịt tôi và uống máu tôi” có thể hiểu theo ba cách:
- 1.theo khía cạnh bí tích là dự phần vào bí tích Thánh thể,
- 2.theo cánh tinh thần là hợp thông trong tinh thần với Đức Kitô đóng dinh và sống lại,
- 3.theo cách tượng trưng là cam kết tin tưởng Đức Giêsu là đấng đến từ Chúa Cha, là Ngôi lời nhập thể, đến để tỏ lộ cho cho chúng ta biết về Chúa Cha.
- Dù hiểu theo cách nào, điểm chính ở đây cho thấy Đức Giêsu nhấn mạnh việc cần phải vượt qua đức tin (kiến thức) để đi đến việc tham gia (cảm nghiệm) sự sống muôn đời.
|
One Main Point
Jesus gives those who “eat his flesh and drink his blood” eternal life. By doing so, by participating in the Eucharist, we stay in communion with him, and we have eternal life.
|
Một Điểm Chính
Đức Giêsu ban cho chúng ta “mình và máu của Ngài” để chúng ta có sự sống muôn đời. Và khi chúng ta ăn mình Ngài và uống máu Ngài, chúng ta sẽ hiệp thông với Ngài.
|
Reflections
1.Catholics believe that the Risen Lord is truly present in the Eucharist. How do I understand and practice “eating his flesh and drinking his blood?” Furthermore, how is that understanding and practice leading me to a deeper spiritual life?
2.Those who eat Jesus’ flesh and drink his blood will abide in him, and He in them. Am I abiding in Jesus? Is Jesus abiding in me? Am I living in his love, his grace?
3.Jesus said that he has come so we may have life and have it in abundance. What are some of the results of sharing this eternal life? How are those results manifested in my actions and words?
|
Suy Niệm
1.Là người Công giáo, tôi tin Đức Giêsu hiện diện trong phép Thánh thể. Vậy tôi hiểu phép Thánh thể, “ăn mình Ngài và uống máu Ngài,” và rước lễ thế nào? Phép Thánh thể có giúp tôi một đức tin mạnh mẽ hơn?
2.Những kẻ ăn mình và uống máu Ngài sẽ ở trong Ngài và Ngài cũng sẽ ở trong họ. Vậy tôi có ở trong ngài không? Tôi có đang sống trong tình yêu và ân sủng của Ngài?
3.Đức Giêsu nói Ngài đến để chúng ta có sự sống và sống sung mãn. Sự sống đó mang lại gì cho tôi? Sự sống đó thể hiện thế nào qua lời nói và việc làm của tôi?
|