Các Bà Mẹ và Legio Gx Đaminh
Thắp chút lửa yêu thương mùa giáng sinh
Không khí se lạnh, những bài thánh ca, những buổi tĩnh tâm, giảng phòng và ngoài những chớp tắt của các ngọn đèn … Trong mỗi chúng ta cũng đều mong mình phải làm một việc gì đó để đón Chúa đến một cách có ý nghĩa.
Được biết nhóm Legio Nữ Vương Hoà Bình chuẩn bị chuyến công tác thăm hỏi, phát quà cho các Giáo xứ nghèo vùng sâu thuộc Giáo phận Phan Thiết, ngày thứ bảy 18.12.2010, nhóm Các Bà Mẹ (CBM) chúng tôi xin tháp tùng.
Video phóng sự chuyến đi
[youtube]X6YvNcLk-lw[/youtube]
Chúng tôi tập trung tại sân nhà thờ, cùng cầu nguyện trước tượng đài thánh Martinô xin Ngài ban cho một chuyến đi tốt đẹp, bình an. Chiếc xe 29 người đã chật cứng. Đại diện CBM cám ơn anh Trưởng Thời đã cho chúng tôi đồng hành. Điểm qua quân số ngoài 5 ông và 2 em sinh viên thì tất cả còn lại đều là…. các bà mẹ, chị em một nhà.
Chúng tôi phải khâm phục tài “ngoại giao” và khéo ăn khéo nói của Hội viên Legio với 1 tấn gạo và 700 phần quà. Chúng tôi thấy phần đóng góp của mình nhỏ nhoi, khiêm nhường và … nhẹ nhàng !! Đồng hành với chúng tôi có anh Tường một tân tòng, một mạnh thường quân với đầy nhiệt tình, nhiệt huyết đã vận chuyển số hàng hoá lương thực để xe chúng tôi chỉ dùng để … chở người.
Điểm đến đầu tiên là Giáo xứ Mẹ Thiên Chúa. Khi xe đến nơi chúng tôi cứ nghĩ mình đã đến “sai địa chỉ”, khi nhìn thấy một ngôi nhà thờ tuy không lớn nhưng cũng khá khang trang, tươm tất. Trước sân nhà thờ cũng có ghế đá, bên nhà thờ là một đồi cao rộng với tượng đài Đức Mẹ cùng với hoa nến tôn nghiêm.
Chỉ sau khi được giáo dân và CBM ở đây chia sẻ, chúng tôi thật sự nể phục và ngưỡng mộ Cha xứ, một linh mục trẻ, mới thụ phong được 1 năm, 1 tháng và nhận giáo xứ chỉ 9 tháng. Họ kể về Cha với sự kính phục và lòng biết ơn. Cha “làm dữ” lắm, chúng tôi cố gắng làm theo Cha….” Biết bao công việc Cha làm, những tâm huyết cho giáo xứ và còn biết bao những dự tính, những dự định của Cha cho giáo xứ, cho giáo dân của Cha. Một hệ thống chuyển đổi nguồn nước uống lọc nước (vì nơi đây đất vôi, nước phèn) đang dở dang chờ … kinh phí ! Nhìn Cha trong bức hình khi thụ phong Linh Mục và ngoài đời là hai hình ảnh khác biệt : đen đủi, lam lũ. Duy chỉ ánh mắt và nụ cười của Cha thì vẫn thật sáng, thật tươi.
Hai giờ, các em thiếu nhi lục tục kéo ra chật một góc sân nhà thờ. Chao ơi ! 300 em thiếu nhi, nhi đồng trong một giáo xứ nhỏ bé này hình như, chính sách kế hoạch hoá gia đình không ảnh hưởng và ăn nhập gì tới nơi đây ! Nhìn các em bé tí tẹo như cục kẹo, bế trên tay thì nhẹ như bấc, các em đứng khoanh tay chờ đợi nhận quà.
Chúng tôi cũng chọn được hai bà mẹ “lực lưỡng” để làm “ông” Noel vì như thế mới vác nổi gói quà to đùng. “Bà Thánh” thật trẻ trung và mềm dẻo với những bài múa mẫu giáo, băng reo…. hình ảnh cô nuôi dạy trẻ như không thay đổi dù cách đây cũng gần …20 năm.
Trời nắng gắt, các em được di chuyển vào nhà thờ để lãnh tập vở và bút viết. Nhìn nét mặt rạng rỡ của các em chúng tôi thấy mình thật vui. Cha xứ hướng dẫn các em cám ơn theo từng câu, từng lời của Cha, nghe thật dễ thương, thật cảm động.
Rồi giáo xứ Mẹ Thiên Chúa chúng tôi đến nhà thờ Đức Mẹ La Vang. Từ xa chúng tôi đã thấy giáo dân và các em đứng dàn hàng ngang chờ đợi. Họ đã tập trung ở đây từ 3 giờ, giữa cái nắng chói. Nhìn ánh mắt của các em, chúng tôi hiểu rõ hơn cụm từ “ trông như trông mẹ về chợ”. Các bao gạo đã được chở đến trước xếp cao một góc.
Ở đây cũng có 7 hộ người phong, vì thời gian và điều kiện không cho phép chúng tôi không đến thăm hỏi được, chỉ gửi đại diện gia đình họ những món quà đặc biệt. Chúng tôi tập họp các em để sinh hoạt, vui chơi và phát quà. Chị Lý, chị Hết, chị Vân…. giọng đã khàn đặc vì cùng hát, cùng múa, cùng hò reo với các em. Chỉ tiếc phần quà còn nhỏ nhoi so với sự mong đợi của các em. Các em cũng lem luốc, đen đủi và thiếu cân như nhau.
Ngôi nhà thờ nhỏ, nổi bật giữa vùng đất trống chung quanh là rừng, cát với màu vôi trắng và mái nóc xinh xinh. Bên trong nhà thờ đặc biệt hơn : Thánh giá Chúa là một thân gỗ dài dáng cong mềm như một giải lụa được thả từ trên cao, chạm đất. Thánh giá Chúa thêm mềm mại, nhẹ nhàng và thật gần gũi. Bàn thờ, bục giảng, chiếc ghế sau bàn thánh đều là những gốc cây to, với những đường nét cong lượn thật đẹp, một tác phẩm nghệ thuật thiên nhiên tuyệt vời, giữa một vùng đất đơn nghèo, mộc mạc. Bà Bảy mía, một Đảng viên, một người cách mạng đã hiến đất và đóng góp xây dựng nhà thờ. Cả gia đình bà hàng ngày chăm chút, lau chùi gìn giữ nhà thờ. Giáo dân ở xa, rải rác, đi làm rừng. Nhà thờ chỉ tập trung đọc kinh cầu nguyện vào ngày thứ năm và thứ bảy. Một tuần Cha đến làm lễ một lần, thế mà ghế nhà thờ không một hạt bụi.
Ở hai nơi này chúng tôi đều thấy một điểm chung : dù cuộc sống vất vả lam lũ, khó nghèo nhưng những giáo dân nơi đây dành cho ngôi nhà Chúa sự chăm chút, nâng niu, dâng cho Chúa những gì đẹp nhất, quý nhất. Cha Giuse và những giáo dân nơi này đã cho chúng tôi một bài học lớn. Trên đường về chúng tôi ghé Đức Mẹ Bạch Lâm, dâng lên mẹ những tâm tư, nguyện vọng và cả những lời hứa. Chúng tôi thấy lòng thật bình an “Xin cho lòng chúng con luôn mở rộng chờ mong Chúa đến…”. Xin Chúa đến xua tan những băng giá trong tâm hồn mỗi chúng con. Xin đốt lên trong chúng con ngọn lửa yêu thương, ngọn lửa chia sẻ và đồng cảm với những người xung quanh.
Chúng tôi về đến sân nhà thờ đã 11 giờ đêm. Xin cám ơn tất cả những đóng góp, chia sẻ của mọi người, các mạnh thường quân, đặc biệt anh Tường, chị Na… đã giúp chúng tôi có một chuyến đi tốt đẹp và đầy ý nghĩa này.
Giáo xứ Đa Minh Giáng Sinh 2010
V.T.T