Cn 31 Tn : Ngày hạnh phúc…

 

Cn 31 Tn : Ngày hạnh phúc…


Cn 31 Tn : Ngày hạnh phúc…Người nổi tiếng; nhất là nổi tiếng bởi những việc lành phúc đức; bất cứ ở thời đại nào; luôn được mọi người kính nể, ngưỡng mộ và mến phục. Bất cứ nơi nào họ xuất hiện; lập tức đều được hàng đoàn người hoan nghinh đón rước…

Xứ Palestin; cách đây hơn hai ngàn năm; có một người rất nổi tiếng. Người đó chính là Đức Giêsu Kitô. Với những bài giảng lừng danh; “Giáo lý thì mới mẻ, người dạy lại có uy quyền”. Cộng với những phép lạ chữa lành cho những kẻ ốm đau mắc đủ thứ bệnh hoạn tật nguyền. Danh tiếng của Ngài được đồn ra khắp xứ Xyri. Và như một vết dầu loang; những lời đồn đó được loan truyền khắp “vùng Thập Tỉnh, thành Giêrusalem, miền Giu-đê và vùng bên kia sông Giodan…”(Mt 4,25).

Người ta thường nói “tiếng lành đồn xa”. Và quả đúng là như vậy…

…..

Đúng như vậy. Chuyện đã được kể rằng : Trong một cuộc hành trình lên Giêrusalem. “Khi Đức Giê-su gần đến Giê-ri-cô” (Lc 18,35). Vâng, Giê-ri-cô chính là vùng đất hứa mà Đức Chúa đã hứa ban cho Israel. Là nơi mà Giôsuê đã được “Tướng chỉ huy đạo binh của Đức Chúa”(Gs 5,14) đến trợ giúp để mở đầu cho một trang sử oai hùng của Israel…

Hôm ấy; cũng lại là một-vị-tướng-của-Đức-Chúa; “vào Giê-ri-cô”… Vị tướng đó chính là Giêsu-Nazareth. Khi “Người đi qua thành phố ấy”. Lập tức những lời “đồn thổi” về một Ông Giêsu được “thổi” tới tai ông Da-kêu; một “cán gộc” đương nhiệm của sở thuế trong thành…

“Giê-su-Nazareth… Ông ta là ai ?”… Là ai mà được “cư dân Giê-ri-cô cất tiếng khen ngợi” ! Quyền phép nào mà ông ta có thể chữa “người mù ăn xin ở vệ đường” được nhìn thấy !!! Lý trí thì quay cuồng với những câu hỏi; còn thâm tâm thì muốn được “xem cho biết Đức Giêsu là ai”. Vì thế ông Da-kêu loay hoay tìm mọi cách để được nhìn thấy vị khách không mời mà đến…

Nhưng than ôi ! Dân chúng quá đông. Cả một rừng người án ngữ mọi lối đi; làm sao có thể tiếp cận với ông Giêsu đây ! Chán thật ! Dakeu lẩm bẩm “ta lại lùn”… Chuyện được kể lại là như thế…

Trong cuộc sống; thường thì “cái khó ló cái khôn”… Vâng, trong lúc khó khăn về “thước tấc” của mình; Dakêu “ló” ra cái khôn bằng cách “chạy tới phía trước, leo lên một cây sung”. Sự tiên đoán của ông ta chính xác… Vì Đức Giêsu “Người sắp đi qua đó”…

Trên “đài quan sát”; người ông muốn thấy mặt; nay đã thấy. Trí tò mò của ông đã được thỏa mãn. Hóa ra “Đây là Người” !!! Người mà thiên hạ đồn rằng; ông ta đã dám đồng bàn với LêVi; đồng nghiệp của ông; mà không sợ tai tiếng là “ăn uống với bọn thu thuế và quân tội lỗi”… Lại còn nhận “y” làm đệ tử ruột nữa thì phải !?

Đang vật lộn với dòng suy nghĩ; bất ngờ ông nghe như có tiếng ai gọi tên-cúng-cơm của mình…

Nhìn xuống… Vâng, nhìn xuống đất … Không thể tin được ! Chính là Đức Giêsu. Ngài ngước mắt nhìn lên và nói với ông : “Này ông Dakêu, xuống mau đi…” (Lc 19,…5). Có “lộn tiệm” không đây ! Đang khi bản thân ông; được bàn dân thiên hạ gán cho là quân-tội-lỗi và nhà của ông được mệnh danh là “nhà người tội lỗi”… Ấy thế mà Ông Giêsu lại đòi cho được “hôm nay phải ở lại nhà ông” kia chứ !

Kệ ! nhớ như in câu ngạn ngữ “chó sủa mặc chó; lạc đà cứ đi qua”. Lạc-đà-Da-kêu “vội vàng tụt xuống, và mừng rỡ đón rước Người” về nhà của mình…

Một chút tâm tình…

“Tôi không đến để kêu gọi người công chính, mà để kêu gọi người tội lỗi sám hối ăn năn”. Đức Giêsu đã lớn tiếng tuyên bố như thế trước “những người Phariseu và những kinh sư” vào hôm ông Lêvi – cũng là một cán bộ thu thuế – “làm tiệc lớn đãi Người tại nhà ông”(Lc 5,29).

Có thể khẳng định mà không sợ lầm rằng; những người Phariseu và các kinh sư kia; hoặc là họ quên, hoặc họ không thuộc lời Kinh Thánh được chép trong sách Khôn ngoan; một cuốn sách được coi là “sách gối đầu giường”.

Sách chép rằng “Những ai sa ngã, Chúa sửa dạy từ từ. Chúa cảnh cáo họ, nhắc cho họ nhớ họ đã phạm tội gì, để họ bỏ điều ác mà tin vào Chúa” (Kn 12,2).

Làm sao có thể “sửa dạy” ai đó nếu không đến và gặp họ  !? Làm sao đến và gặp họ nếu không vào nhà của họ ?

Đức Giêsu đến Giê-ri-cô không phải là đến để thăm di tích lịch sử. Không phải là đến để cưỡi lạc đà… ăn chà là… tà tà ngắm cảnh ốc đảo thần tiên…

Không ! Ngài đến là để “tìm và cứu những gì đã mất”. Sự việc Đức Giêsu đến và tìm nhà Dakêu – một người bị cho là quân tội lỗi – có gì để mà “càm ràm”… xầm xì bàn tán ! Nếu Đức Giêsu không “ở lại nhà ông ta” hôm đó. Vâng, làm sao có thể chứng kiến sự tự-thú-trước-bình-minh của Da-kêu !  “Nếu… nếu tôi đã chiếm đoạt của ai cái gì, tôi xin đền gấp bốn”…

Tông đồ Phaolô xác tín rằng : Thiên Chúa – “Người dùng quyền năng mà hoàn thành mọi thiện chí của anh em và mọi công việc anh em làm vì lòng tin” (2Tx1,…11).

Phải chăng quyền năng của Đức Giê su đã thôi thúc Dakêu hoàn-thành-mọi-thiện-chí của ông ta !? Và phải chăng với lòng tin vào Ngài; ông ta đã làm tròn công việc đem “phân nửa tài sản của tôi, tôi cho người nghèo” !

Chắc hẳn ông ta đã thực hiện những gì ông ta nói. Nếu ông ta chỉ nói mà không làm… Vâng, Đức Giêsu sẽ chẳng bao giờ tuyên bố : “Hôm nay, ơn cứu độ đã đến cho nhà (ông)”.

Hôm nay… Vâng, hôm nay, quả đúng là một “ngày-hạnh-phúc” nhất của Dakêu… Bởi hôm nay; ông được Đức Giê su tái công nhận; ông “cũng là con cháu tổ phụ Apraham”..(Lc 18, 9).

Một phút suy tư…

Trong câu chuyện trên; một chi tiết chúng ta cần chú ý. Đó là ông Dakêu “tìm cách để xem cho biết Đức Giêsu là ai, nhưng không được vì dân chúng thì đông, mà ông lại lùn”(Lc 19,3)…

Vâng, hôm nay cũng vậy. Tuy đã là một Kitô hữu, nhưng rất có thể chúng ta không biết gì nhiều về Đức Giêsu Kitô. Sẽ thật đáng tiếc nếu chúng ta không “tìm cách” để biết thêm về Thầy Chí Thánh Giêsu của mình. Bởi nếu không tích cực “chạy tới tìm hiểu Chúa”… Vâng, dẫu chúng ta có “năm mươi năm… sáu mươi năm tuổi ĐẠO”; chúng ta vẫn chỉ là một người “lùn-đức-tin” !!!

Người ta thường nói “vô tri bất mộ”. Vâng, không khó lắm để “xem cho biết Đức Giêsu là ai ?”. Thánh kinh chính là nơi để mỗi chúng ta tái-khám-phá một “Thiên Chúa yêu thế gian đến nỗi đã ban Con Một, để ai tin vào Con của Người thì khỏi phải chết, nhưng được sống muôn đời” (Ga 3,16). Và Thánh Thể chính là cơ hội để mỗi chúng ta sẵn sàng “đón rước Chúa vào ngôi nhà tâm hồn của chúng ta”.

Đã là một Kitô hữu. Đừng để – như lời Thánh Phaolô nói :“tinh thần dao động, cũng đừng hoảng sợ”(2Tx2,2)… trước-những-đám-đông-truyền-thông-ma-quỷ… tìm cách thông tin lệch lạc về hình ảnh Đức Giêsu Kitô cũng như Giáo Hội của Ngài.

Một sự thực hiển nhiên là; khi ông Dakêu đã thấy và đã được Đức Giêsu “ở lại nhà ông”. Ông chẳng màng đến những điều mà “mọi người xầm xì với nhau”.

Chúng ta cũng vậy. Mỗi khi – nhận Bí Tích Thánh Thể – chúng ta cũng đã được Đức Giêsu “ở trong nhà chúng ta”. Vâng, hãy như ông Dakêu; gạt bỏ ngoài tai những truyền thông lệch lạc; và hãy  “mừng rỡ” cất tiếng ca rằng : “Tôi chỉ ước trông một điều đêm ngày tôi khấn xin. Là cho tôi được hạnh phúc trong nhà Chúa muôn đời”.

Cũng đừng quên lời ngôn sứ Giêrêmi đã nói : “Phúc thay kẻ đặt niềm tin vào Đức Chúa. Và có Đức Chúa làm chỗ nương thân” (Gr 17, 7).

Petrus.tran


Để lại một bình luận