
Con có một tổ quốc Việt Nam, / Quê hương yêu quí ngàn đời./ Con hãnh diện, con vui sướng. / Con yêu non sông gấm vóc, / Con yêu lịch sử vẻ vang.
Trong tâm tình người con thảo, mỗi người chúng ta dâng lên Mẹ chuỗi hạt, lời kinh, hương trầm, ánh sáng lung linh và hoa kính dâng lên Mẹ xin Mẹ đoái nhận và cầu bầu cho chúng ta trước ngai toà Chúa

”Đức Gioan 23 và Gioan Phaolô 2 đã can đảm nhìn những vết thương của Chúa Giêsu, động chạm đến những bàn tay bị thương và cạnh sườn của Chúa bị đâm thâu qua. Các vị đã không hổ thẹn vì thân thể của Chúa Kitô, không vấp phạm về Chúa, về thập giá của Ngài
Lúc họ đến gần Chúa Giêsu, họ thấy Người đã chết, nên không đánh dập ống chân Người nữa, tuy nhiên một tên lính lấy giáo đâm cạnh sườn Người; tức thì máu cùng nước chảy ra. Kẻ đã xem thấy thì đã minh chứng, mà lời chứng của người đó chân thật, và người đó biết rằng mình nói thật để cho các người cũng tin nữa.
Trước lễ Vượt Qua, Đức Giê-su biết giờ của Người đã đến, giờ phải bỏ thế gian mà về với Chúa Cha. Người vẫn yêu thương những kẻ thuộc về mình còn ở thế gian, và Người yêu thương họ đến cùng. 2 Ma quỷ đã gieo vào lòng Giu-đa, con ông Si-môn Ít-ca-ri-ốt, ý định nộp Đức Giê-su.
Trong ngày tĩnh tâm dành cho giới trẻ, cha Vinhsơn giúp cộng đoàn biết ý nghĩa của từ “trở về”. Trở về không có nghĩa là quay đầu lại vạch xuất phát, nhưng theo ý nghĩa: tình yêu của Thiên Chúa là “cánh chim bằng” sẽ tiếp tục nâng bước chúng ta theo ý hướng của Chúa.
Ðức Giêsu nói với thân mẫu rằng: “Thưa Bà, đây là con của Bà”. Rồi Người nói với môn đệ: “Ðây là mẹ của anh”. Kể từ giờ đó, người môn đệ rước bà về nhà mình.
Nhân ngày Cổ võ ơn Thiên Triệu, BTT gửi tới quý độc giả clips: