Thơ: Điểm tựa

 

Thơ: Điểm tựa

(Kính tặng tất cả thầy, cô nhân ngày 20/11/2013)

 

 

Thơ: Điểm tựaThầy,

Nhành trúc nơi chúng con hằng nương tựa,

Khai trí con khi con bước vào đời.

Chở che con bằng tấm lòng thầy độ lượng,

Đỡ nâng con khi lỡ bước sảy chân,

Thầy,

Lá trúc dài tỏa bóng mát yêu thương,

Những vần thơ, thầy vỡ lòng con trẻ,

Mớm cho con bao ý đẹp, lời hay,

Dạy cho con biết vươn lên không lùi bước.

Thầy,

Nhành trúc ấy luôn oằn mình trong nắng bụi,

Lá trúc già tháng ngày hứng gió sương,

Mong trẻ đến cùng đích mình chờ đợi,

Đường vinh quang luôn gai góc, gồ ghề,…

Bể kiến thức thầy truyền cho con đó

chưa là bao khi con bước ra đời,

nhưng… con à, thầy luôn là điểm tựa

giúp con đi, vượt qua những phong ba,

Đường có khó, con sẽ không ngại khó,

Có thầy đây, điểm tựa khi con cần…

 

PTH – Ban Truyền thông

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Để lại một bình luận