Thánh Giuse Trong Thánh Kinh
Bài 30 : Thánh Giuse Qua Đời
“Xin để tôi tớ này được an bình ra đi”.
Cuộc đời Thánh Giuse thật là âm thầm, chẳng thấy Kinh Thánh thuật lại một lời nào của thánh Giuse cả, Ngài chỉ làm, Ngài chỉ đón nhận, Ngài chỉ thi hành lời Thiên Chúa qua miệng sứ thần mà thôi. Cái chết của thánh Giuse cũng vậy, thật âm thầm, không thể xác quyết Ngài đã qua đời khi nào, trong hoàn cảnh nào. Thế nhưng, nếu như chúng ta đã thấy, cuộc đời âm thầm của thánh Giuse thực sự là cao cả. Thánh Giuse đã sống âm thầm nhưng lại chu toàn một cách anh hùng chương trình Thiên Chúa muốn ngài thực hiện, thì chắc hẳn cái chết của ngài, dù âm thầm đến đâu, cũng là một cái chết thánh thiện, cái chết đó cũng là chấp nhận và thi hành ý Chúa như cả cuộc đời của ngài vậy.
Chúng ta có thể tưởng tượng mà không sợ sai lầm rằng thánh Giuse đã qua đời trong sự yêu thương của Đức Maria và Chúa Giêsu, nhất là trong niềm tin tưởng vô bờ về ơn cứu độ mà Thiên Chúa sẽ ban cho ngài. Chắc hẳn, khi đến giờ Chúa gọi, sau khi đã chu toàn sứ mệnh của Chúa giao ở trần gian, thánh Giuse cũng vui mừng mà nói lên như cụ già Simêôm mà Ngài đã được gặp khi dâng Đức Giêsu trong đền thờ:” Xin để tôi tớ này được an bình ra đi”.
Thánh Giuse đã đi con đường Đức Tin, đã là một lữ khách trên con đường Đức Tin cùng với Đức Maria, và con đường của thánh Giuse đã kết thúc trước.
Thiên Chúa đã muốn trao phó cho Giuse nhiệm vụ coi sóc Đức Giêsu khi Ngài còn trẻ. Trước khi bắt đầu cuộc sống công khai của Đức Giêsu, trách nhiệm của thánh Giuse đã được hoàn thành, thánh Giuse sẽ được cất đi, để lại tất cả sự sáng sủa, tất cả mầu nhiệm cứu độ của Đức Giêsu được tỏ bày trọn vẹn trong sứ vụ công khai cũng như trong cuộc tử nạn của Người.
Mỗi người chúng ta đều cũng sẽ đi đến cái chết, không ai tránh khỏi; nhưng cũng có biết bao nhiêu thứ chết trên cuộc đời. Đối với nhiều người, cái chết là một tai ương không tránh được nên đành phải chấp nhận; với người khác, cái chết như là một sự phá hủy tất cả những gì mình đã làm được trong cuộc sống,” Công vất vả ngược xuôi, làn gió thoảng”; với người khác nữa thì cái chết lại có thể như một sự may mắn vì thoát khỏi gánh nợ đời, thoát khỏi những phiền lụy của trần gian. Tất cả những cái chết đó, ít nhiều đều mang dấu ấn của một sự thất bại, cái chết như là một bước ngoặt, một cửa ngõ hoàn toàn đối lập với cuộc sống.
Cái chết của thánh Giuse thì hoàn toàn không phải như thế. Ngài đã sống cho Chúa thì cái chết của Ngài cũng là chết cho Chúa. Ngài đã chu toàn nhiệm vụ của mình nơi trần gian, cái chết là điều mình mong đợi như là đích của đời mình, Ngài đã tận tâm với sứ vụ của mình thì cái chết là một cánh cửa để thưởng công cho cuộc đời hoàn thành sứ vụ đó, Ngài đã sống một cuộc sống hạnh phúc, trong một gia đình yêu thương, êm ấm và trong niềm tin tưởng vào Thiên Chúa, thì cái chết không phải là giải thoát cuộc đời, nhưng là đưa vào một cuộc sống mới, tiếp tục cuộc sống hạnh phúc này một cách trọn vẹn hơn.
Đối với người đời, cái chết và sự sống là hai thái cực, sống là chiến đấu chống lại cái chết và chết là tử thần đã chiến thắng, để lại những thất bại đau đớn. Với cái chết của thánh Giuse thì hoàn toàn không phải như thế. Sống và chết chỉ là một. Cuộc sống của thánh Giuse, từ bỏ ý định riêng tư, từ bỏ bỏ cuộc đời riêng tư, tất cả chỉ còn là sống cho Chúa, thì cái chết cũng chẳng phải là điều gì riêng tư của Ngài, cái chết của thánh Giuse là của Chúa, là vâng theo ý Chúa là một kết thúc tốt đẹp của cuộc sống đã chu toàn trọn vẹn chương trình của Chúa.
Chỉ có một cuộc sống thánh thiện như thánh Giuse mới không sợ cái chết, chỉ có một cuộc sống hoàn hảo vì Chúa, cho Chúa thì mới hưởng được một cái chết bình an, vui mừng vì mình lại được về quê hương đích thực, lại được về nhà Cha, Đấng đang rộng tay đón chờ. Thánh Gioan Thánh Giá nói về cái chết của các vị thánh như sau: “Vì nếu những người khác chết vì bệnh tật hay tuổi tác, thì những người chúng tôi nói đây (linh hồn các thánh) xem ra cũng mắc phải bệnh hoạn hoặc già lão, nhưng cái đã tách linh hồn ra khỏi xác chỉ là một sự phấn khởi hay cảm kích của một tình yêu hiến dâng mãnh liệt nhiều lần hơn trước, vì họ đã đạt tới chỗ xé nát tấm màn che và mang theo với mình cái qúi báu của tâm hồn”.
Như vậy, cái chết của thánh Giuse và các thánh trở nên như trái đã chín thơm được các ngài hái để dâng lên Thiên Chúa, đặt dưới chân Chúa như một vị khách quí đến.
Như người ta thường nói, cái chết của thánh Giuse là “chết lành”, vì giờ chết của ngài có sự hiện diện của Đức Maria và Chúa Giêsu. Nhưng đó chỉ là kết quả đương nhiên của một cuộc đời thân thiết với Chúa Giêsu và Mẹ Maria. Thánh Giuse là quan thày các người chết lành, điều đó không có nghĩa là người ta chỉ chạy đến với ngài trong giờ chết, nhưng chính yêu là noi gương ngài trong cuộc sống. Cái chết của thánh Giuse là cao điểm của một cuộc sống thuận theo Thánh ý Chúa, sống cho Chúa và chết cũng cho Chúa, đó thực sự là một hình ảnh êm đẹp mà người Kitô hữu cần noi theo.
Lời nguyện
Lạy Chúa Giêsu,
dưới mắt phàm trần nhân loại,
cái chết thật là điều khủng khiếp của con người.
“Thần chết” đã làm khiếp đảm bao nhiêu người,
đã phá tan bao nhiêu tình yêu, bao nhiêu gia đình êm ấm,
bao nhiêu ước vọng tươi sáng…
Chúa cũng đã nhận lấy cái chết, và đã chết trên thập giá.
Nhưng Chúa đã chiến thắng cái chết và đã Phục sinh.
Thánh Giuse khi qua đời, đã có Chúa hiện diện,
và chắc hẳn Ngài cũng đã được
hưởng nhờ trước sự chiến thắng của Chúa rồi,
để nhờ đó cái chết của thánh Giuse mới thật là an bình,
thật là thánh thiện, tràn đầy niềm tin tưởng, yêu mến.
Xin Chúa cho chúng con
biết gắn bó với Chúa ngay trong cuộc sống
để chúng con được thông phần vào cuộc chiến thắng của Chúa
mà đi đến cái chết một cách an bình, thánh thiện. Amen.