Thánh Giuse Trong Thánh Kinh
Bài 8 : Sự Cao Cả Của Chúa Trong Đời Thường
“Xẩy ra là đang khi ông bà ở đó, thì đã mãn những ngày thai nghén,
đến buổi lâm bồn, và bà đã sinh ra con trai đầu lòng” (Lc 2,6).
Khi Đức Maria mang thai, thánh Giuse đã băn khoăn, thắc mắc và tìm cách xử trí. Lúc này đây, khi bà Maria, bạn mình, sinh con trong một hang đá nghèo hèn, thì chắc hẳn thánh Giuse cũng hết sức băn khoăn thắc mắc, nhưng không phải thắc mắc về cách xử trí của mình, mà là về cách thức Thiên Chúa làm. Một hài nhi được hoài thai một cách lạ lùng trong lòng một trinh nữ, hài nhi ấy, cứ theo lẽ thường phải là Đấng Thiên Chúa dùng để làm nhiều điều lạ lùng cho Dân Người.
Thế mà giờ đây, bà Maria bạn mình lại không tìm được chỗ trọ, không tìm được một nơi ở xứng đáng cho Hài nhi mà Thiên Chúa đã giao sứ mệnh cao cả. Điều đó chắc hẳn phải là một thắc mắc lớn đối với Giuse trong lúc này. Nhưng ở đây cũng vậy, chúng ta thấy thánh Giuse chẳng nói một lời, không kêu than trách móc, không bối rối nghi nan gì cả. Trong sự im lặng huyền nhiệm của giờ phút lịch sử này, chắc hẳn thánh Giuse phải suy gẫm về đường lối của Thiên Chúa, và ngài hiểu rằng mầu nhiệm Thiên Chúa đã cất dấu từ muôn thủơ, nay lại được tỏ bày ra cho mình, mầu nhiệm cao cả với dáng vẻ bình thường mầu nhiệm cứu độ dưới dáng vẻ yếu ớt của một Hài nhi.
Thiên Chúa cao cả mà lại chấp nhận một hoàn cảnh éo le như vậy: sinh ra trong hang bò lừa, được sưởi ấm nhờ hơi thở của bò lừa. Điều đó vừa hết sức mâu thuẫn lại cũng vừa hết sức tuyệt vời. Vì Thiên Chúa đâu có cần những nhà cửa gấm vóc để tìm lại một chút gì an ủi. So địa vị Thiên Chúa mà Ngài đã dám lìa bỏ để trở thành một con người, thì sá gì những tiện nghi của cuộc sống con người. So với địa vị Thiên Chúa cao sang thì vàng bạc, châu báu, gấm vóc, lụa là cũng chẳng hơn gì bao nhiêu những nắm cỏ rơm, những hơi thở bò lừa.
Thiên Chúa đã muốn chọn một nơi khó nghèo để lại càng làm nổi bật sự cao cả của Ngài. Sự cao cả đó không phải do vàng bạc, châu báu, lụa là mang lại. Sự cao cả đó không là gì khác hơn tình thương bao la của Ngài đối với Dân Israel, đối với con người.
Suy gẫm về đường lối Thiên Chúa đã chọn để tỏ mình ra như vậy, chắc hẳn thánh Giuse và Mẹ Maria cũng hiểu được rõ hơn thân phận tôi tớ của mình. Vai trò cao cả mà Thiên Chúa đã giao phó cho mình cũng chẳng do điều gì khác hơn là tình yêu bao la của Chúa. Tất cả là hồng ân. Tất cả là tình yêu, và thánh Giuse hiểu rằng phải đón nhận tất cả hồng ân của Thiên Chúa trong một niềm tạ ơn sâu xa. Lời Đức Maria cất tụng Thiên Chúa: “Phận nữ tì hèn mọn. Người đoái thương nhìn tới !” Lời đó chắc hẳn diễn tả tâm trạng của hai người đúng đắn biết bao.
Thiên Chúa cao cả, mầu nhiệm được dấu kín từ bao thuở nay được tỏ bày cho con người; niềm mong ước bao đời của các thế hệ Dân Israel, giờ đây được bày tỏ ra trước mặt Giuse trong một con trẻ, bình thường như một con trẻ, trong một hoàn cảnh có lẽ còn bi đát hơn các hoàn cảnh bi đát khác. Mầu nhiệm đó chỉ có thể im lặng chiêm ngắm chứ không thể giải thích; mầu nhiệm đó chỉ có một sự phó thác hoàn toàn để ngài dẫn đưa, chứ không nhìn thấy được rõ ràng sáng sủa đường lối phải đi.
Thiên Chúa luôn luôn hành động như thế, Ngài không muốn nhẩy từ trên núi xuống cho mọi người trông thấy mà tin theo, Người không muốn biến cục đá thành tấm bánh để dùng cho đở đói. Ngược lại, Ngài muốn trở thành một người, cũng bị đau đớn khi chịu khổ hình, cũng run sợ khi thấy cô đơn, và cũng xin miếng ăn, thức uống nơi con người. Chúa Giêsu thực sự đã không chìu theo cơn cám dỗ lớn nhất của đời Ngài, đó là thi hành đường lối cứu thế vinh quang theo ý mình chứ không theo ý Thiên Chúa Cha.
Đường lối đó, lúc này đây, trong hang đá Bêlem, thánh Giuse cũng đứng chiêm ngắm, cũng học dần dần để hiểu đường lối của Chúa Cha khóc vì đường lối loài người. Đường lối của Chúa không dựa vào vinh quang bên ngoài, nhưng luôn kêu gọi người ta mở lòng ra để tin, để đón nhận Thánh Ý Chúa, để thực hiện Thánh ý cao cả của Người trong âm thầm, trong sự bình thường. Đó là mầu nhiệm của tình yêu bao la, tình yêu tặng không của Thiên Chúa mà thôi.
Thiên Chúa không đòi hỏi chúng ta phải làm những việc cao cả, lớn lao. Nhưng Thiên Chúa muốn chúng ta ý thức địa vị cao cả lớn lao của mình. Được làm con cái Chúa. Địa vị cao cả đó cũng đòi buộc chúng ta phải anh dũng thi hành những đòi hỏi của Đức tin ngay trong những việc hết sức nhỏ mọn, hết sức tầm thường hằng ngày. Chẳng cần phải rao báo một Thiên Chúa oai phong lẩm liệt, nhưng là một Thiên Chúa hiện diện âm thầm, nhỏ nhoi giữa loài người, một sự nhỏ nhoi đầy cao cả, một sự im lặng đầy huyền nhiện, một sự bình an, đơn sơ, mộc mạc, nhưng lại toát ra một sức mạnh chinh phục con người. Như thánh Giuse, người Kitô hữu mang Chúa trong lòng, mang mầu nhiệm lớn lao trong lòng, mang địa vị cao cả trong lòng. Điều đó kêu gọi mỗi người phải biết chiêm ngắm, phải biết tạ ơn, phải biết để cho lòng mình thấm nhuần tình yêu bao la của Chúa.
Lời nguyện
Lạy Chúa, Chúa vẫn ở trong lòng con,
Chúa vẫn đồng hành với chúng con trong những lo toan cuộc sống,
trong những khó khăn của nếp sống gia đình,
trong những nỗi éo le, trớ trêu của cuộc đời.
Chúa hiện diện ở đó, nhỏ bé quá, đơn sơ quá,
nên chúng con nhiều khi chẳng nhận ra.
Từ nơi Chúa vẫn tỏa ra một sự bình an sâu xa
mà chúng con chẳng cảm nhận được.
Tình yêu nồng nàn của Chúa vẫn chiếu tỏa
mà sao chúng con cứ cảm thấy đời bất hạnh.
Xin Chúa cho chúng con
cũng có được niềm tin như thánh Giuse,
để chúng con nhận ra sự hiện diện âm thầm của Chúa
trong cuộc đời chúng con.