“Hãy mở một con đường cho Đức Chúa, hãy vạch một con lộ thẳng băng cho Thiên Chúa chúng ta” (Is 40,3) trong tâm hồn bạn và những người chung quanh.
Có khi nào bạn châm chọc chế diễu, vì vô tình hoặc chỉ để mua vui, một người bạn đang làm một điều tốt? Hoặc có khi nào bạn cảm thấy tức tối khi cuộc sống công chính của ai đó trở thành lời tố giác lối sống bê bối của mình?
Bạn đang đóng góp gì cho cho việc truyền giáo ở nơi bạn đang sống? Hay bạn đang thuộc diện “một ngón tay cũng không động vào” công việc truyền giáo?
Thanh tẩy đích thực được Chúa Giêsu gọi tên là “bố thí” có nghĩa là gỡ bỏ mọi thứ vỏ bọc, tức là những thứ “TÔI CÓ”, -đó là tiền của, chức quyền, địa vị,v.v…
Ngày nay, người ta vẫn “đòi” dấu lạ: nghe biết nơi nào có “chuyện lạ” thì đổ xô nhau tìm đến, lắm khi chỉ để thoả mãn tính hiếu kỳ, để cầu xin cách vụ lợi chứ không phải để củng cố lòng tin, để hoán cải cuộc sống.
Hãy luôn nói tiếng cám ơn mỗi khi nhận được một điều gì từ người chung quanh. Bạn cũng đừng coi những gì Chúa ban là điều bình thường mà quên cảm tạ Chúa, bạn nhé!
Đức Ma-ri-a, là “Đấng đầy ơn phúc” không chỉ vì Mẹ đã “cưu mang và cho Thầy bú mớm,” mà trước tiên bởi vì Mẹ đã lắng nghe và tuân giữ lời Thiên Chúa từ lời thưa “xin vâng” trong ngày truyền tin cho đến thái độ xin vâng khi đứng dưới chân thập giá.
Tôi có cái nhìn đầy thành kiến “trông cò ra quạ”, nhìn những dấu chỉ của Nước Thiên Chúa ra biểu hiện của quỷ Bê-en-dê-bun hay không? Tôi có xu hướng xét đoán ý xấu cho người khác không?