Tin mừng theo Thánh Mát thêu: Mt 13, 54-58
Khi ấy, Chúa Giêsu trở về quê quán Người, và giảng dạy người ta trong hội đường, khiến người ta ngạc nhiên và nói rằng: “Bởi đâu ông này được sự khôn ngoan và quyền làm phép lạ như vậy? Nào ông chẳng phải là con bác thợ mộc sao? Nào mẹ ông chẳng phải là bà Maria, và Giacôbê, Giuse, Simon, Giuđa chẳng phải là anh em ông sao? Và chị em ông, nào chẳng phải những người ở nơi chúng ta sao? Vậy bởi đâu ông làm được những sự ấy?” Và họ vấp phạm đến Người.
Nhưng Chúa Giêsu phán cùng họ rằng: “Không tiên tri nào mà không được vinh dự, trừ nơi quê quán và nhà mình”. Người không làm nhiều phép lạ ở đó, vì họ chẳng có lòng tin.
THÁI ĐỘ LẠNH NHẠT CỦA CON NGƯỜI
Có lẽ dân chúng khó chịu, thậm chí là bực tức vì sứ điệp và tác vụ của Đức Giêsu không thỏa mãn được những mong đợi của họ. Hay nói khác đi, họ có thái độ cố chấp không muốn đón nhận một giáo lý mới mẻ khác với những gì họ được thụ hưởng. Với họ, Ông Giêsu ấy không phải là con của bác thợ mộc Giuse và bà Maria sao? Phải chăng trong họ có suy nghĩ: Con người ấy cũng phát xuất từ chúng ta mà thôi.
Từ kinh nghiệm của Đức Giêsu khi trở về quê hương phải chăng cũng là kinh nghiệm của chúng ta khi sống trong một cộng đoàn? Đó là cộng đoàn dòng tu, gia đình hay giáo xứ,… Cộng đoàn có thể là nơi anh chị của mình được chữa lành, nhưng phải chăng cộng đoàn cũng có thể làm cho vết thương của họ mãi rỉ máu.