Tin Mừng theo thánh Mác-cô: Mc 2,1-12
Bấy giờ, Đức Giê-su trở lại thành Ca-phác-na-um. Hay tin Người ở nhà, dân chúng tụ tập lại, đông đến nỗi trong nhà ngoài sân chứa không hết. Người giảng lời cho họ. Bấy giờ người ta đem đến cho Đức Giê-su một kẻ bại liệt, có bốn người khiêng. Nhưng vì dân chúng quá đông, nên họ không sao khiêng đến gần Người được. Họ mới dỡ mái nhà, ngay trên chỗ Người ngồi, làm thành một lỗ hổng, rồi thả người bại liệt nằm trên chõng xuống.
Thấy họ có lòng tin như vậy, Đức Giê-su bảo người bại liệt: “Này con, con đã được tha tội rồi.” Nhưng có mấy kinh sư đang ngồi đó, họ nghĩ thầm trong bụng rằng: “Sao ông này lại dám nói như vậy? Ông ta nói phạm thượng! Ai có quyền tha tội, ngoài một mình Thiên Chúa? ” Tâm trí Đức Giê-su thấu biết ngay họ đang thầm nghĩ như thế, Người mới bảo họ: “Sao trong bụng các ông lại nghĩ những điều ấy? Trong hai điều: một là bảo người bại liệt: “Con đã được tha tội rồi”, hai là bảo: “Đứng dậy, vác lấy chõng của con mà đi”, điều nào dễ hơn? Vậy, để các ông biết: ở dưới đất này, Con Người có quyền tha tội –, Đức Giê-su bảo người bại liệt – Ta truyền cho con: Hãy đứng dậy, vác lấy chõng của con mà đi về nhà! ” Người bại liệt đứng dậy, và lập tức vác chõng đi ra trước mặt mọi người, khiến ai nấy đều sửng sốt và tôn vinh Thiên Chúa. Họ bảo nhau: “Chúng ta chưa thấy vậy bao giờ! ”
XÂY DỰNG SỰ HIỆP NHẤT TRONG CHÚA
Nếu chỉ phục hồi chức năng cho người bại liệt mà thôi, thì y học ngày nay có thể làm được điều ấy. Câu truyện Tin Mừng hôm nay không nhấn mạnh đến chuyện phục hồi chức năng cho người bệnh, mà nhấn mạnh đến quyền tha tội của Đức Giê-su.
Truyền thống Do-thái xem bệnh tật của con người có mối tương quan với tội lỗi. Và họ tin rằng duy chỉ có Thiên Chúa mới có quyền tha tội. Vì thế, họ hiểu rằng khi Thiên Chúa tha tội cho ai, thì Ngài cũng chữa lành người ấy. Đức Giê-su chữa lành người bại liệt bằng cách nói: “Này con, con đã được tha tội rồi”. Lẽ ra, các kinh sư phải nhìn nhận Đức Giê-su là Con Thiên Chúa thì họ lại quy cho Ngài tội phạm thượng! Lẽ ra họ phải vui mừng vì sức mạnh của Thiên Chúa đang ở giữa nhân loại, thì họ lại gây nghi ngờ, cản trở phúc lành của Thiên Chúa đến với anh chị em.
Trái với thái độ của các kinh sư, những người bạn của người bại liệt đã thể hiện sức mạnh của niềm tin mang tính cách tập thể. Đó cũng là nét đẹp của Hội thánh Chúa Ki-tô, trong đó mọi người nâng đỡ nhau, dắt dìu nhau đến với Chúa. Nay tôi, mai anh chị em. Ai cũng có lúc đau yếu, suy sụp, và những người khỏe mạnh, vững vàng trong đức tin cùng nhau gánh vác anh chị em mình đến với Ơn Chúa.
Xin cho mỗi người chúng ta biết phát huy sức mạnh niềm tin, biểu lộ tình liên đới trong Chúa Ki-tô, nhờ đó xây dựng sự hiệp nhất trong Chúa.