Tin mừng theo Thánh Mác cô: Mc 6, 7-13
Khi ấy, Chúa Giêsu gọi mười hai Tông đồ và sai từng hai người đi, Người ban cho các ông có quyền trên các thần ô uế. Và Người truyền các ông đi đường, đừng mang gì, ngoài cây gậy, không mang bị mang bánh, không mang tiền trong túi, nhưng chân đi dép, và đừng mặc hai áo. Người lại bảo: “Ðến đâu, các con vào nhà nào, thì ở lại đó cho đến khi ra đi. Ai không đón tiếp các con, cũng không nghe lời các con, thì hãy ra khỏi đó, phủi bụi chân để làm chứng tố cáo họ”. Các ông ra đi rao giảng sự thống hối. Các ông trừ nhiều quỷ, xức dầu chữa lành nhiều bệnh nhân.
PHÓ THÁC VIỆC TÔNG ĐỒ CHO CHÚA
Tác giả sách Châm ngôn ghi lại lời cầu nguyện của người luôn cậy dựa vào Chúa như sau: Xin cho con cơm bánh cần dùng, kẻo được quá đầy dư, con sẽ khước từ Ngài mà nói: “Đức Chúa là ai vậy?” Hay nếu phải túng nghèo, con sinh ra trộm cắp làm ô danh Thiên Chúa của con.
Từ bài Tin mừng, có thể thấy đây chính là lời cầu nguyện của các sứ giả Tin mừng. Khi không bận tâm tới hành lý lúc đi đường, thì hình ảnh sứ giả Chúa được sáng lên nhờ mang nơi mình sứ điệp Lời Chúa. Họ lên đường trong tâm tình phó thác hoàn, bởi làm thợ thì đáng được nuôi ăn.