Ngày 10.3.2020: Sống xứng đáng với danh xưng

 

Tin Mừng theo Thánh Mát-thêu: Mt 23:1–12

 Bấy giờ Ðức Giêsu nói với đám đông và các môn đệ Người rằng:  “Các kinh sư và các người Pha-ri-sêu ngồi trên tòa ông Môsê mà giảng dạy.  Vậy, những gì họ nói thì anh em hãy làm, hãy giữ; nhưng đừng theo hành động của họ mà làm, vì họ nói mà không làm.  Họ bó những gánh nặng mà chất lên vai người ta, nhưng chính họ thì lại không buồn động ngón tay vào.  Họ làm mọi việc cốt để cho thiên hạ thấy.

Quả vậy, họ đeo những hộp kinh thật lớn, mang những tua áo thật dài.  Họ ưa ngồi cỗ nhất trong đám tiệc, chiếm hàng ghế đầu trong hội đường,  ưa được người ta chào hỏi ở những nơi công cộng và được thiên hạ gọi là “rápbi”. “Phần anh em, thì đừng để ai gọi mình là “rápbi”, vì anh em chỉ có một Thầy; còn tất cả anh em đều là anh em với nhau.  Anh em cũng đừng gọi ai dưới đất này là cha của anh em, vì anh em chỉ có một Cha là Cha trên trời.  Anh em cũng đừng để ai gọi mình là người lãnh đạo, vì anh em chỉ có một vị lãnh đạo, là Ðức Kitô.  Trong anh em, người làm lớn hơn cả, phải làm người phục vụ anh em.  Ai tôn mình lên, sẽ bị hạ xuống; còn ai hạ mình xuống, sẽ được tôn lên.

SỐNG XỨNG ĐÁNG VỚI DANH XƯNG

Bởi quá chú tâm đến vẻ bên ngoài mà những người Pha-ri-sêu cố gắng tuân giữ đến chi li những điều luật dạy, hay là xuất hiện trước đám đông dưới bộ dạng trịnh trọng,… điều này giải thích tại sao họ thắc mắc việc Đức Giêsu hay các môn đệ của Người không rửa tay trước khi ăn.

Việc trình bày trước những việc làm của giới lãnh đạo Do-thái cốt là để đưa đến giáo huấn mới của Đức Giêsu dành cho các môn đệ: Phần anh em thì không được như vậy. Chính lòng người mới làm cho tôn giáo mới, thứ tôn giáo được Đức Giêsu thiết lập và kiện toàn, được tròn đầy ý nghĩa, qua việc sống xứng đáng với danh nghĩa được xưng hô.

 

Để lại một bình luận