Tin mừng theo thánh Mát-thêu: Mt 14:22–33
Ðức Giêsu liền bắt các môn đệ xuống thuyền qua bờ bên kia trước, trong lúc Người giải tán đám đông. Sau khi giải tán đám đông, Người đi riêng lên núi mà cầu nguyện. Chiều đến, Người vẫn ở đó một mình, còn chiếc thuyền thì đã ra xa bờ nhiều dặm, bị sóng đánh vì ngược gió.
Vào khoảng canh tư, Người đi trên mặt biển mà đến với các môn đệ. Thấy Người đi trên mặt biển, các ông hoảng hốt bảo nhau: “Ma đấy!”, và sợ hãi la lên. Ðức Giêsu liền bảo các ông: “Cứ yên tâm, chính Thầy đây, đừng sợ!” Ông Phêrô liền thưa với Người: “Thưa Ngài, nếu quả là Ngài, thì xin truyền cho con đi trên mặt nước mà đến với Ngài”. Ðức Giêsu bảo ông: “Cứ đến!” Ông Phêrô từ thuyền bước xuống, đi trên mặt nước, và đến với Ðức Giêsu. Nhưng thấy gió thổi thì ông đâm sợ, và bắt đầu chìm, ông la lên: “Thưa Ngài, xin cứu con với!” Ðức Giêsu liền đưa tay nắm lấy ông và nói: “Người đâu mà kém tin vậy! Sao lại hoài nghi?” Khi thầy trò đã lên thuyền, thì gió lặng ngay. Những kẻ ở trong thuyền bái lạy Người và nói: “Quả thật Ngài là Con Thiên Chúa!”
CHÚA LUÔN BÊN TA
Trong lúc hoang mang sợ hãi giữa cơn cuồng phong dữ dội, lời trấn an của Chúa Giêsu làm cho các môn đệ an lòng: “Cứ yên tâm, chính Thầy đây, đừng sợ!”
Sợ hãi, hoang mang là điều có thật, điều đã xảy ra trong đời sống của các tông đồ, và vẫn đang tiếp tục xảy ra trong đời sống của mỗi chúng ta hôm nay trong hành trình đức tin. Trong cuộc sống, ai chẳng muốn tìm cách cách tránh mọi khó khăn sóng gió; thế nhưng có những điều tai bay vạ gió xảy đến ta chẳng thể lường trước và cũng chẳng thể tránh khỏi; điều quan trọng là chúng ta có nhận ra sự hiện diện của Chúa Giêsu trong cuộc đời mình hay không, có nghe được tiếng trấn an của Chúa ngay trong cơn thử thách của cuộc đời mình: “Cứ yên tâm, chính Thầy đây, đừng sợ!”