Tin mừng theo Thánh Luca: Lc 16, 1-8
Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: “Một người phú hộ kia có một người quản lý; và người này bị tố cáo đã phung phí của chủ. Ông chủ gọi người quản lý đến và bảo rằng: “Tôi nghe nói anh sao đó. Anh hãy tính sổ công việc quản lý của anh, vì từ nay anh không thể làm quản lý nữa”. Người quản lý thầm nghĩ rằng: “Tôi phải làm thế nào, vì chủ tôi cất chức quản lý của tôi? Cuốc đất thì không nổi, ăn mày thì hổ ngươi. Tôi biết phải liệu thế nào để khi mất chức quản lý thì sẽ có người đón tiếp tôi về nhà họ”.
“Vậy anh gọi từng con nợ của chủ đến và hỏi người thứ nhất rằng: “Anh mắc nợ chủ tôi bao nhiêu?” Người ấy đáp: “Một trăm thùng dầu”. Anh bảo người ấy rằng: “Anh hãy lấy văn tự, ngồi xuống mau mà viết lại năm mươi”. Rồi anh hỏi người khác rằng: “Còn anh, anh mắc nợ bao nhiêu?” Người ấy đáp: “Một trăm giạ lúa miến”. Anh bảo người ấy rằng: “Anh hãy lấy văn tự mà viết lại: tám mươi”.
“Và chủ khen người quản lý bất lương đó đã hành động cách khôn khéo: vì con cái đời này, khi đối xử với đồng loại, thì khôn khéo hơn con cái sự sáng”.
NGƯỜI QUẢN LÝ KHÔN KHÉO
Tại sao người quản lý lại được khen là khôn khéo? Thưa vì anh đã thay đổi trong cách quản lý tài sản của chủ anh. Dễ thấy, lý do khiến anh bị chủ đòi thanh toán sổ sách là vì, như Kinh thánh cho biết, anh đã phung phí của cải nhà ông. Ở đây, khi quay trở lại với dụ ngôn người quản gia trung tín, thánh Luca mô tả đó là người biết phân phối thóc gạo cho gia nhân đúng giờ đúng buổi. Như vậy, có thể hiểu, hành vi phung phí tài sản của chủ chính là việc anh đã chiếm làm của riêng mình, anh không muốn chia sẻ cho người khác.
Cho nên, thay đổi trong cách quản lý tài sản sẽ là đem chính những cái mình có để phân chia cho người khác, và đây, anh đã thực hiện để đảm bảo cuộc sống mai hậu của anh, nhờ đó, ông chủ đã cất lời khen ngợi anh.